Vương Song hơi kinh ngạc nhìn đối phương, nhẹ giọng nói, mèo đen từ trên đầu vai hắn cũng nhảy xuống, đáp lên đầu của Vương Lâm, giống như muốn xem đầu của đối phương thành ổ, cuộn tròn người lại, giống như buồn ngủ.
Vương Lâm cũng không quan tâm, hắn cũng là cực kỳ thích con mèo đen của Vương Song này, đồng thời hắn luôn luôn cảm giác được con mèo này có linh tính.
- Ngươi nói có chiến đấu giữa Tu Hành Giả sao? Ta từng thấy, có một lần, ta ở trên núi, nhìn thấy nơi rất xa, có hai tiên nhân đang chiến đấu, bọn họ đánh nát núi cao, thậm chí ngay cả dòng sông đều bị bốc hơi, cực kỳ đáng sợ.
- Sau đó rốt cuộc là người nào thắng, ta không biết, nhưng ta nghĩ, đây chính là trận chiến đấu của Tu Hành Giả.
Vương Lâm nhìn Vương Song, trong mắt có một chút kiên định khiến người ta xúc động, điều này khiến Vương Song nghĩ đến sự bình tĩnh trước đó khi đối phương nhìn thấy mình toàn thân máu tươi, đây là một tính cách vô cùng trầm ổn của thiếu niên.