Vẻ mặt Mạnh Lãng đau khổ:
- Sư huynh, ngươi thân là đệ tử nội môn, chính là không biết nỗi khổ của đệ tử ngoại môn, mỗi ngày đều có nhiệm vụ, còn phải tu luyện, có một ít người tạo thành nhóm uy hiếp người mới, cướp đoạt tài nguyên tu luyện thuộc về đệ tử ngoại môn, có đôi khi còn bị người khi dễ...
- Ta ngược lại không tin ngươi sẽ bị người khi dễ!
Vương Song mỉm cười nói, lần đầu tiên nhìn thấy tiểu bàn tử, hắn biết gia hỏa này tuyệt đối là một tên khôn khéo, muốn hắn ăn thiệt thòi, rất khó! Đồng thời khí tức trên người đối phương mạnh lên không ít, tiểu tử này trôi qua tuyệt đối thoải mái.
Bị Vương Song vạch trần, Mạnh Lãng không chút phật lòng, gượng cười hai tiếng, tội nghiệp nhìn Vương Song: