Ngạn Tiểu Ngư lắc đầu, nhìn về phía trước, có lẽ dựa vào người vừa xuất hiện này, bản thân có thể thừa cơ chạy trốn.
Nhưng, khi thân ảnh này xuất hiện, gương mặt của Miêu Vong xuất hiện trước mặt mọi người, thấy gương mặt kia, Ngạn Tiểu Ngư vốn đang hờ hững chợt khựng lại, cả người trong nháy mắt cũng trở nên sửng sốt.
Sao hắn lại không biết gương mặt này được chứ, có thể nói ngay cả trong mơ gương mặt này cũng không ngừng xuất hiện, tình báo viên chỗ bọn họ được phái đi đều có chung một nhiệm vụ lớn nhất là gì! Không phải là tìm người trước mắt này sao!
Thế nhưng, Ngạn Tiểu Ngư không thể tin được mình có thể ở nơi này gặp được thân ảnh kia, trong lúc nhất thời, vui mừng, kinh hãi, khó hiểu, đủ loại tâm tình cứ đan xen lẫn nhau, trực tiếp khiến Ngạn Tiểu Ngư sửng sốt, cả người không ngừng run rẩy, trong đầu trống rỗng.
Có vài người cũng giống như Ngạn Tiểu Ngư, như là Lục Chấn, Kha Ni, trước đó Lục Chấn là Chúa Tể của một căn cứ tầm trung, cao thủ đỉnh cấp ở toàn bộ Hoa Quốc hắn cũng đã được gặp vài lần.