May mắn Lục Ma Đằng bên cạnh lần nữa phát ra lục quang lấp lánh, ngăn cản sát ý không giấu diếm này ở bên ngoài, một luồng địch ý mãnh liệt từ trên thân Lục Ma Đằng phát ra, trong lúc mơ hồ, có một tia nóng lòng muốn nếm thử mùi vị, giống như muốn cùng con Zombie nhị giai này đọ sức một phen, xem thử rốt cục ai lợi hại hớn.
Cảm nhận được địch ý của Lục Ma Đằng, con Zombie này từ từ thu sát ý của mình lại, mặt nhìn thẳng Vương Song, mặt dù khuôn mặt của nó được một lớp sương mù che phủ, nhưng là Vương Song vẫn có thể cảm nhận được con Zombie này hình như đang chăm chú nhìn mình.
- Đúng!
Con Zombie nhị giai này im lặng một chút, cuối cùng vẫn mở miệng trả lời, giống như muốn nhanh chóng đuổi tên loài người này đi, không muốn Vương Song tiếp tục ở lại đây.
Có được khẳng định của con Zombie này, hai mắt Vương Song không hề có một tia kỳ dị, nhàn nhạt gật đầu, nói nhỏ với Lục Ma Đằng bên cạnh, dây leo của Lục Ma Đằng không ngừng lắc lư, giống như không bằng lòng, nhưng dưới sự khuyên bảo của Vương Song vẫn là đè nén sự nóng lòng muốn chiến đấu với con Zombie ở trước mặt này xuống, sau đó đôi cánh sau lưng Vương Song nhấc lên, lập tức bay tới chỗ ba người Tô Vũ.