Đàm người ngạc nhiên lên tiếng, phát hiện ra thực lực chân chính của Nguỵ Thông, bọn họ cũng không được gì nữa. Dù gì, một Tiến Hoá Giả cấp chín, người mạnh hơn hắn chỉ có thể là Nhất Giai Cường Giả mà thôi. Với thực lực này hắn đủ sức để làm phó xã trưởng của Hoà Bình Xã, bọn họ cũng không tìm được lý do gì nữa!
- Ha, chức vị phó xã trưởng Hoà Bình Xã của ta, đám ngu ngốc các người tưởng rằng ai ai cũng ngồi lên được sao! Không có chút thực lực, sao mà được!
Sơn Bổn Nhất Phu vẻ mặt lạnh lùng nhìn đám người, cười mỉa mai trong lòng.
Sơn Bổn Nhất Phu nghĩ vậy rồi nhìn sang ba người khác, có phần cảnh giác. Trước khi đến, xã trưởng đã nói với hắn ta, Nguỵ Thông tuyên bố như vậy chắc chắn sẽ đặc tội hoàn toàn với ba thế lực còn lại, bảo hắn chú ý hành động của cả ba. Còn Nhất Gia Cường Giả, căn bản không cần phải lo lắng, xã trưởng của bọn họ sẽ xử lý, chỉ cần lo lắng có bị những Tiến Hoá Giả cấp chín khác ra tay hay không mà thôi.
Nhưng hắn ta thấy sắc mặt của Quản sự Thường và Hà Phương đều rất bình tĩnh, hệt như một đầm lầy chết chóc, nhìn không ra chút tức giận trên đó, thậm chí còn có phần trào phúng mờ nhạt.