2. Dò Xét Chi Nhãn (cấp bốn), có thể dò xét tin tức vật phẩm không cao hơn hai cấp đổ của bản thân!
3. Cốt Thuẫn (cấp bốn), có thể tùy ý khống chế thể nội Lục Căn cốt cách, hình thành phòng ngự lực Cốt Thuẫn cực mạnh! Có thể ngăn trở công kích toàn lực của cao thủ đồng cấp mười lần, công kích của đẳng cấp cao hơn mình một cấp một lần!
4. Hắc Hùng Khải Giáp (cấp ba), hình thành một bộ khải giáp uy lực cực lớn, tăng cường lực lượng của mình trên diện rộng, cũng có thể phòng ngự công kích của súng ống bình thường.
Lực lượng: 15.5
Tốc độ: 10.8
Tinh Thần Lực: 16.5
Giác Tỉnh Giả, tiến hóa tăng lên một bậc thang nhỏ, có lực lượng nhất định có thể tung hoành ngang dọc ở giai đoạn trước Mạt Thế!]
Vương Song hơi kinh ngạc, sau khi có được bộ áo giáp này lực lượng của bản thân vậy mà đạt được gần ba người. Còn phòng ngự lại có thể chống được công kích của súng lực bình thường.
- Không tệ, kỹ năng này cũng không tệ, có thể triệu hồi khải giáp ra bảo vệ mình, lúc ấy nếu có cái khôi giáp này thì sẽ không bị cái ma pháp Zombies kia trực tiếp đánh trọng thương.
Vương Song thấp giọng tự lẩm bẩm.
Giống như nhớ tới hiện tại là lúc nào, tâm niệm Vương Song khẽ động, khải giáp bên ngoài cơ thể trực tiếp biến mất, cỗ lực lượng chợt tăng lên kia cũng biến mất theo, lực lượng tùy theo giảm xuống còn 14.0, Vương Song có chút hiểu được lực lượng kia của chính bản thân Hùng Kim Lực bằng với cự lực của tám người, tuy rằng không bằng Chương Nghiệp, nhưng cũng có thể mạnh mẽ hơn Lý Tân.
Nhìn mọi người trước mắt một mặt e ngại nhìn mình, trong mắt Vương Song lóe lên một tia khác thường, nghĩ đến lời Đổng Châu nói với mình, không khỏi có chút ý nghĩ.
- Đại....đại ca, đây đều là một mình Hùng Kim Lực tạo nghiệt, không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta cũng đều là bị bắt phải làm!
Đột nhiên trong mười mấy tên đại hắn có một tên gia hỏa giống như cây gậy từ trong đám người đi ra, trực tiếp quỳ trên mặt đất, nhìn Vương Song lắp bắp mở miệng nói. Bọn họ đều vô cùng kinh hãi, vừa rồi loại Hắc Sắc Khải Giáp kia không phải Hùng Kim Lực có à, làm sao Vương Song cũng có thể thi triển ra, bọn họ đều cảm giác trên thân Vương Song tựa hồ bao phủ một tầng vầng sáng thần bí, có điều đều thông minh không mở miệng hỏi thăm.
- Không sai, đều là Hùng Kim Lực buộc chúng ta, chúng ta cũng không muốn như thế!
Những người khác đều phụ họa, muốn đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Hùng Kim Lực đã chết.
- Đúng, còn có gia hỏa này, tất cả chủ ý ngu ngốc đều từ hắn ra, hắn còn muốn chạy trốn, chúng ta đã bắt hắn lại, muốn chém muốn giết đều để đại ca ngài làm chủ.
Nam tử cây gậy một mặt nịnh nọt cười nói.
- Đúng đúng đúng, những chủ ý ác độc kia đều từ hắn ra, hắn cũng là một tên Trần lột ra!
- Không sai, gia hỏa này nổi danh ác độc, là tâm phúc đáng tin của Hùng Kim Lực!
....
Mười mấy tên đại hán nhao nhao mở miệng, hận không thể lập tức dùng nước bọt đè chết Trần Lượng.
- Vương bát đản, con chó Lý Tam, con mẹ nó ngươi bán ta, thời điểm lão tử nghĩ kệ các ngươi mẹ nó không phải ở một bên nói tốt sao!
- Hiện tại Hùng Kim Lực chết, các ngươi mẹ nó toàn bộ đều đẩy lên người lão tử!
- Các ngươi dám nói mình không có làm qua những chuyện kia, lúc chơi gái còn tích cực hơn so với ai khác, thời điểm giết người cũng không thấy các ngươi nương tay đó!
Trần Lượng một mặt phẫn nộ mở miệng kêu to, nói xong nhìn về phía Vương Song, biến thành một mặt khẩn cầu.
- Vị anh hùng này, van cần ngươi, không nên tin bọn họ, Trần Lượng ta đưa ra không ít chủ ý, nhưng những cái đó đều là Hùng Kim Lực ép ta, không phải ta nguyện ý làm thế, chính ta cũng không có cách nào!
Nghe đối phương một mặt than thở khóc lóc, Vương Song cũng không có một tia đồng tình, từ trong miệng những người bị hại kia, hắn cũng đã nghe danh tiếng của tên quân sư quạt mo này, có thể nói nếu người mà toàn bộ Lý gia thôn thống hận nhất là người nào, thì chính là Trần Lượng hắn, Trần lột da. Cho nên Vương Song căn bản không có một chút ý định nghe hắn giải thích, đao quang lóe lên, thanh âm đầu Trần Lượng trực tiếp rơi xuống, lăn xa trên mặt đất.
- Các ngươi có hai lựa chọn, hoặc là thần phục Vương Song ta, hoặc là, chết!
Vương Song quay đầu nhìn về phía những người khác, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Mọi người nghe Vương Song nói, vẻ mặt biểu lộ sống sót sau tai nạn, từng người nhao nhao vứt súng ống trong tay xuống, từng người đều quỳ gối trước mặt Vương Song, từng tên lớn tiếng mở miệng.
- Vương ca, chúng ta đi theo ngươi!
- Đúng, về sau Vương ca nói giết gà, tuyệt đối không làm thịt chó!
- Riêng Vương ca như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
Từng ngươi không ngừng bày tỏ lòng trung thành của mình.
- Tiểu Song, ngươi đây là?
Lúc này bọn người Vương Hổ nhìn thấy phía trước đều bị Vương Song giải quyết, từng người tiến lên, vừa vặn nghe được mấy lời này, không khỏi một mặt kinh ngạc. Phải biết đây đều là một đám côn đồ, bình thường không biết giết bao nhiêu người thường, nếu đặt ở trước Mạt Thế xem như xử bắn mười lần mới đủ, người như vậy Vương Song cũng muốn hợp nhất, bọn họ đều có chút không có cách nào tiếp nhận.