Phương Thanh nhìn đám người Tô Vũ không giống như kẻ thù của Miêu Vong, mà giống như thủ hạ hơn, vì vậy, cũng không giấu giếm gì nữa, kể lại chuyện hắn phát hiện ra Miêu Vong thế nào, còn kể chi tiết từ đầu đến cuối, đương nhiên, chuyện bọn họ chặn đánh giết Miêu Vong thì bị bọn họ vô thức xem nhẹ, nếu để những cường giả khủng bố trước mắt này biết được chuyện bọn họ từng làm những chuyện như vậy với thành chủ, e rằng bọn họ sẽ tiêu đời.
- Cái gì! Thôn trưởng của các ngươi đặt tên cho hắn là Miêu Vong, còn cưới nữ nhi của thôn trưởng, có hài tử luôn sao!
Nghe đám người Phương Thanh kể lại, mặt mũi của Tô Vũ cũng ngốc trệ, có chút không tin nói.
Hắn thật sự không thể tưởng tượng được một người bá đạo khiến mọi người run sợ kia lại lựa chọn kết hôn với một thôn nữ, còn có hài tử, đồng thời nghe bọn họ nói, thành chủ còn mất trí nhớ, trở thành một người vô cùng chất phác.
- Không được, để ta bình tĩnh đã, ta thật sự không thể nào tiếp nhận được quá nhiều tin tức kích thích như vậy.