TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 942: Quay Ngược Thời Gian

CHƯƠNG 942: QUAY NGƯỢC THỜI GIAN CHƯƠNG 942: QUAY NGƯỢC THỜI GIAN Khà khà? Nụ cười của Trần Lạc làm do da gà da vịt của Hắc Linh nổi hết cả lên, trong lòng hắn bỗng sinh ra một sự sợ hãi. Không phải ngươi nên để lộ ra biểu cảm hoảng sợ như đang đợi chết hay sao? Như thế này là sao? Đáy lòng Hắc Linh cảm thấy rất bất an, nhưng thanh kiếm trong tay hắn ta lại bắt đầu vung lên. Mấy chùm sáng màu đen lao tới với tốc độ cực nhanh, nó biến hóa ảo diệu thành những con ác quỷ giương nanh múa vuốt giữa không trung, đánh thẳng về phía Trần Lạc. Trần Lạc cười khẩy, kể cả ta không có pháp tắc phòng vệ thì ta cũng chẳng sợ ngươi đâu. Trần Lạc dùng hành tẩu hư không đi ra phía sau lưng Hắc Linh, sau đó hắn dùng quay ngược thời gian.

Cách đây không lâu, Trần Lạc từng dùng quay ngược thời gian với Easman. Khi đó là hắn dùng ngưng đọng thời gian trước, giữ chân Easman lại. Khi đó Trần Lạc mới chỉ là cấp hoàng, năng lượng hắn mượn dùng là năng lượng phong bạo thời không. Bây giờ cái Trần Lạc dùng là sức mạnh thời gian bán thần của chính bản thân hắn. Trần Lạc không dùng ngưng đọng thời gian, là vì hắn muốn thử xem liệu bản thân hắn có thể quay ngược thời gian về bao lâu. Nếu như hắn không thể khiến cho hắn ta quay về được lúc hắn ta bị thương thì lần này coi như thất bại trong gang tấc rồi. Hắn không dùng ngưng đọng thời gian thì có thể tiết kiệm được thêm chút dị năng. Quay ngược thời gian không phải là thứ có thể làm trong chớp mắt được, nó cần đôi chút thời gian.

Hắc Linh quay đầu lại, hắn cảm thấy cực kì khó hiểu, ngươi vẫn có thể dùng hành tẩu hư không được, vậy sao ngươi không chạy đi? Ngươi lấy đâu ra dũng khí mà ở đây? Ánh mắt của Hắc Linh âm u lạnh lẽo, bốn đạo pháp tắc lưu chuyển vòng quanh cơ thể hắn ta, nhiệt độ xung quanh người hắn hạ xuống thấp hơn rất nhiều. Dị năng hắc ám bao vây lấy Hắc Linh, hơn nữa còn đang lan nhanh ra ngoài, từng làn sương màu đen tỏa ra biến xung quanh trở thành như một cái hố đen vậy. Từng đôi mắt màu đen không ngừng được sinh ra từ trong hố đen, nó đang điên cuồng oanh tạc về phía Trần Lạc. Từng luồng dị năng hắc ám ngưng tụ thành gai nhọn, đâm thẳng về phía Trần Lạc. Pháp tắc hắc ám đánh ra từng đợt sóng xung kích màu đen.

Tất cả những nỗi sợ đều tới từ chuyện không đủ hỏa lực. Hắc Linh muốn dùng toàn lực để đánh chết Trần Lạc, diệt đi nỗi sợ hãi ở trong đáy lòng bản thân. Trong tình huống bình thường thì Trần Lạc sẽ dùng hành tẩu hư không chạy mất luôn, bất kể ngươi có dùng hỏa lực mạnh tới mức nào thì cũng chỉ là mây bay gió thoảng mà thôi. Nhưng mà nếu hắn muốn dùng quay ngược thời gian thì hắn nhất định phải ở cạnh Hắc Linh, không thể chạy đi được. Kể cả hắn có cố cắn răng chịu đựng thì cũng chẳng sao cả. Hắc Linh sẽ không thể đánh chết hắn trong thời gian ngắn được. Nhưng mà Trần Lạc là người có lá gan to như vậy hay sao?

Dù sao thì xung quanh đây cũng không có ai cả. Trần Lạc nhếch mép cười, hai đạo pháp tắc phòng thủ được hắn dùng hết ra, chặn công kích của Hắc Linh ở bên ngoài. Hai đạo phòng thủ một lục một lam chắn trước mặt Trần Lạc, khiến cho đòn tấn công của Hắc Linh trở nên vô dụng. Tay Hắc Linh run lên, trong đầu óc hắn là một mảng trắng bóc. Ta vừa nhìn thấy cái gì vậy? Đó là ảo giác của ta hay sao? Pháp tắc phòng vệ ư? Con mẹ nó chứ, còn có tận 2 cái? Hình như thế cũng đúng, Trần Lạc chính là cấp thần với 2 đạo pháp tắc mà. Nhưng hình như lại có chỗ nào đó không đúng lắm? Sau khi hồi thần lại, Hắc Linh giống như một người bình thường mà nhìn thấy ma vậy, ánh mắt của hắn ta cực kì hoảng sợ mà nhìn Trần Lạc.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất