CHƯƠNG 920: NGƠ NGÁC GẬT ĐẦU CHƯƠNG 920: NGƠ NGÁC GẬT ĐẦU Trần Lạc cũng có đôi chút hiểu biết về thuật hồi sinh. Thực sự thuật này không phải chỉ có mỗi một mình Mễ Lạp làm được, người khác cũng có thể dùng thuật hồi sinh. Nhưng còn cụ thể người khác tiêu hao như thế nào thì Trần Lạc không rõ lắm. Người khác căn bản không cho ngươi cơ hội để hồi sinh. Giống như Oboone vậy, khi xưa hắn ta bị Eastman làm cho nổ tung tạo thành cơn mưa máu, thi thể còn bị nổ thành vô số mảnh nhỏ. Trên mặt Mễ Lạp không có cảm xúc gì, nhưng mà trong lòng cô cũng cảm thấy thất vọng. Cô tưởng rằng biết đâu nhờ vào thuật hồi sinh mà bản thân cô có thể trực tiếp thành thần. Sau khi cô đạt tới cấp thần thì có thể giúp đỡ Trần Lạc một cách tốt hơn cơ. Mễ Phạn búng tay một cái:
"Có khi nào có khả năng là Mễ Lạp thuộc một thuộc tính tương đối đặc biệt, giống như ta vậy, có khả năng dính líu đôi chút tới hệ tinh thần. Mễ Lạp không hề biết chút công kích nào cả, cô ấy chỉ biết về trị liệu, hiệu quả mang lại còn tốt hơn người khác rất nhiều lần."
Ừm, đúng thật, khi mới gặp Mễ Phạn, Trần Lạc còn tưởng nó là hệ tinh thần cơ. Nhưng mà Mễ Phạn chỉ biết mỗi tinh thần giao lưu. Mễ Linh đứng bên cạnh ngẩn ra, sau đó cô đột nhiên nói:
"Có khi nào là sinh mệnh pháp tắc không? Ta thấy trong sách mà Eastman để lại có loại này."
Sinh mệnh pháp tắc ư? Trần Lạc lập tức lấy ra một quyển sách rất dày, trong quyển sách này có ghi chép rất nhiều thứ, đại đa số đều là những thông tin vô dụng, cần phải lật đọc một cách chậm rãi. Mễ Linh chỉ vào một trang sách, Trần Lạc nhìn theo.