TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 870: Vùng Vẫy Kịch Liệt

CHƯƠNG 870: VÙNG VẪY KỊCH LIỆT CHƯƠNG 870: VÙNG VẪY KỊCH LIỆT Trần Lạc nghe ngóng được nơi ở của Thurs. Tên tiểu nhân, chẳng nhẽ ngươi tưởng ta không nhìn thấy cái vẻ mặt hoàn thay đổi, đầy vẻ đố kị của ngươi khi nhìn ta sáng nay của ngươi hay sao? Chỉ là một tên mang danh đệ tử của Thời Tố mà thôi, ta chắc chắn sẽ đi cướp của ngươi. Chập tối, Trần Lạc đi về căn viện mà Sentai tặng cho hắn, đó là một căn nhà có diện tích cộng cả sân viện là khoảng 3000 mét vuông. Giá cả của nó chắc chắn không rẻ, chỗ này ngang với lương 2 năm của Sentai đó. Trần Lạc thả Tiểu Hồng ra, sau đó hắn bón cho Tiểu Hồng một viên thuốc cấp hoàng thăng hoa. Tiểu Hồng không biết đó là thứ gì cả, đúng ra nó cũng không muốn uống, nhưng Trần Lạc lại ép bắt nó uống. Nếu như không phải nể tình Tiểu Hồng đi theo bản thân đã lâu, thì viên thuốc thăng hoa này cũng chẳng tới lượt nó uống đâu, viên thuốc này cũng đâu rẻ chút nào.

Buổi tối, hai người Richard và Sentai mời Trần Lạc đi tắm bồn, Trần Lạc cũng vui vẻ đồng ý. Sau khi tắm xong, Trần Lạc đi về một căn phòng khác để nghỉ ngơi, chớp mắt cái hắn đã biến mất rồi. Thurs đang ngồi khoanh chân trước 1 cái bàn, hắn vừa nhấm nháp rượu vừa nhảm lảm. Nếu như là những bán thần khác tăng cấp thành thần, hoặc là lĩnh ngộ được pháp tắc nào đó, cùng lắm thì Thurs cũng chỉ đỏ mắt đố kị mà thôi. Nhưng mà thứ Trần Lạc lĩnh ngộ được lại là pháp tắc truyền tống không gian mà Thurs nằm mơ cũng muốn có, thế nên cảm giác của hắn càng khó tả. Thurs thấp giọng mắng:

"Tên tiểu tử nhà ngươi sẽ không vui vẻ được mấy ngày đâu, Thời Tố sẽ không cho phép ngươi làm loạn như vậy."

Thurs uống một hơi cạn bát rượu. Vào đúng lúc này, một cái bao tải da rắn màu trắng thuần bỗng nhiên đột ngột xuất hiện trên đầu của Thurs, sau đó nó lập tức trùm thẳng lên đầu hắn ta với tốc độ sét đánh không kịp bịt tai. Trần Lạc lấy cái bao trùm kín hắn ta lại, cái bao trực tiếp khóa nửa người trên của Thurs. Lúc này Thurs phản ứng lại được, hắn bắt đầu vùng vẫy kịch liệt, nhưng mà lại bị Trần Lạc đánh một cái lên đỉnh đầu, cái đánh này làm hắn choáng váng. Trần Lạc không hề dừng tay, hắn tóm lấy chân của Thurs, nhét thẳng vào bên trong bao. Độ đàn hồi của cái bao rất tốt, Thurs bị nhét vào trong ngay lập tức.

Trên mặt Trần Lạc có nụ cười hưng phấn, hắn nhanh chóng buộc cái bao da rắn lại một cách rất thành thạo, sau đó nhét vào trong không gian. Cứ như vậy, Thurs đã bị nhét vào trong không gian với thời gian chưa tới 1 giây. Vì sao hắn phải làm phiền phức như vậy? Chẳng cần bao da rắn làm gì, cứ nhét Thurs vào không gian luôn có phải tiện hơn hay không? Dù sao thì Thurs cũng chết chắc rồi, cũng không cần lo lắng hắn ta sẽ nói bí mật khoing gian có thể chứa vật sống ra ngoài. Mặc dù Trần Lạc là thần, nhưng mà hắn cũng không thể giết chết Thurs trong chớp mắt được.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất