CHƯƠNG 604: VẬN KHÍ CHI TỬ CHƯƠNG 604: VẬN KHÍ CHI TỬ Trần Lạc chầm chậm giơ nắm đấm lên, đánh một chưởng thẳng vào đầu Diệp Vũ. Diệp Vũ chảy máu mũi, nhưng mà không hề chết. Bây giờ Diệp Vũ cũng coi như là có chuẩn thực lực của cấp vương rồi, mặc dù Trần Lạc cao hơn hắn một cấp, nhưng mà Trần Lạc vẫn chưa đạt tới mức sức mạnh nhục thể có thể đấm một cú mà hắn chết ngay được. Trần Lạc cảm thấy rất thất vọng, dưới tình huống như này mà vận khí chi tử như Diệp Vũ lại không có kì tích gì sảy ra hay sao? Trần Lạc lại chầm chậm giơ nắm đấm lên. Sắc mặt Diệp Vũ trở nên hung ác, hắn ta muốn chạy, hắn biết bản thân không phải là đối thủ của Trần Lạc. Nhưng mà liệu hắn có thể chạy đi được ư? Tốc độ của hệ phong có nhanh tới đâu đi chăng nữa thì chẳng nhẽ có thể nhanh bằng hành tẩu hư không à? Tốc độ của Pháp Vương thật sự có thể nhanh hơn Trần Lạc ư?
Chỉ là do hắn nhường đàn em mà thôi. Diệp Vũ liên tục ăn hai nắm đấm. Nhưng mà vẫn chưa hề có kì tích nào xuất hiện. Trong lòng Trần Lạc thầm nói, hay là làm gì đó thật chút nhỉ. Hư không chi kiếm hiện ra trong tay của Trần Lạc. Diệp Vũ muốn chạy, nhưng mà lại bị trục xuất hư không kéo về, bắt hắ ta phải đối mặt với kiếm này. Đôi mắt Diệp Vũ mở to, nhìn chằm chằm cái chết đang tiến tới. Thì vào đúng lúc này, trên bầu trời tối đen, đột nhiên xuất hiện một ánh sáng chiếu rọi làm cho bầu trời giống như ban ngày. Một luồng ánh sáng thần thánh chiếu sáng cả bầu trời. Là thể đột biến hệ quang minh.
Trần Lạc nhìn về phía không trung, chỉ thấy một nữ tang thi đang tắm trong ánh sáng thần thánh, nhìn nó bỗng cảm giác thấy một sự thánh khiết. Loại thánh quang với phạm vi như này?? Khuôn mặt Trần Lạc đỏ lên, cả người hắn cũng run lên. Đúng là không hổ là ngươi nha Diệp Vũ, trâu bò thật sự. Trước khi chết còn có thể thật sự dẫn một con tang thi thể đột biến tới đây. Ta phục Vạn Kiệt Quy, cũng phục cả ngươi nữa. Giọng điệu của con tang thi này kèm theo cả vẻ phẫn nộ:
"Đang buổi tối, các ngươi ồn ào cái gì thế."
Chỉ thấy con tang thi này đang làm một năng lực gì đó rất kinh người, khoảng hơn chục giây sau thì bỗng có một luồng ánh sáng màu trắng bạc lao về hướng của Trần Lạc. Nói đúng hơn là luồng sáng đó lao về phía Diệp Vũ. Trần Lạc sợ bị ngộ thương, hắn vội vàng né qua một bên. Sau khi con tang thi cấp vương này sử dụng năng lực xong thì bắt đầu thở dốc, trông nó có vẻ không còn đứng vững trong không trung nữa, rõ ràng là do đã tiêu hao quá nhiều dị năng. Diệp Vũ không biết dùng hành tẩu hư không, hơn nữa hắn ta không thể né khỏi tốc độ của dị năng này được, thế nên đành cứ vậy ăn ngay một chiêu. Mà điều khiến cho Trần Lạc cảm thấy kì lạ đó là luồng ánh sáng này không hề gây ra bất kì tổn thương nào cho hắn ta, mà trực tiếp chui vào trong người Diệp Vũ luôn. Trần Lạc thất thanh nói: