CHƯƠNG 514: NHANH TỚI CỰC HẠN CHƯƠNG 514: NHANH TỚI CỰC HẠN Ngưng Sương bắn từng mũi băng to về phía của Bạch Hạo. Bạch Hạo cười lạnh, hắn ta hoàn toàn không hề có ý định né đi. Ngay lúc những mũi băng sắp chạm tới Bạch Hạo, có một luồng sức mạnh màu tím xuất hiện, ngăn chặn toàn bộ những mũi băng một cách dễ dàng. Bản thân Bạch Hạo thì không hề chịu một chút tổn thất nào. Bộ giáp màu tím của hắn ta rất thần kì, nhưng mà nó cũng không phải là vô địch tuyệt đối. Thứ nguyên chi nhận bản hoàn chỉnh của Trần Lạc đã từng đánh nát được nó. Nhưng mà vào thời điểm hiện tại, Trần Lạc chẳng thể đánh ra nổi cái rắm gì cả. Bạch Hạo có bộ giáp này thì thật sự là có chút khó nhằn. Ngưng Sương cũng cảm thấy hơi hỗn loạn:
"Làm sao có thể như thế được, tên ngụy thần đó làm sao mà có thể mạnh như thế được."
Bất kể là lời nguyền hay công kích, lúc này mọi thứ đều vô dụng đối với Bạch Hạo. Bạch Hạo xông thẳng tới chỗ Trần Lạc, hắn ta muốn đấm một quyền để đấm nát bản mặt đẹp trai của Trần Lạc. Trần Lạc híp mắt lại, cút con mẹ nhà ngươi đi. Trục xuất hư không. Hắn không thể trộm nổi bộ giáp trên người Bạch Hạo, vậy thì chẳng nhẽ hắn còn không thể di chuyển cả người Bạch Hạo đi hay sao? Cả người Bach Hạo kèm theo cả quần áo lập tức xuất hiện ở vị trí cách đó 1 dặm. Bạch Hạo ngẩn ra, chuyện gì thế này?
Trong lòng Trần Lạc lại không có chút cảm giác vui vẻ nào cả, cách này của hắn chỉ có thể trị ngọn chứ không thể trị nổi gốc, hắn không thể sử dụng trục xuất hư không vô hạn lần được. Bây giờ Trần Lạc bỗng hiểu được câu tiên tri nói người không sao của Mễ Phạn. Bây giờ hắn vẫn chưa thể đánh lại Bạch Hạo được, nhưng mà một mình Bạch Hạo mà muốn đánh ba người bọn họ cũng chẳng dễ. Trần Lạc chỉ cần dùng một cái trục xuất hư không là đã có thể chạy rồi, kể cả hắn có đem theo Hải Cơ và Ngưng Sương thì hắn cũng chạy được 600 700 dặm. Bạch Hạo đuổi theo bọn hắn kiểu gì?
Nhưng mà chẳng nhẽ bọn hắn cứ từ bỏ như vậy hay sao? Trong đầu Trần Lạc bỗng lóe lên một ý, hay là hắn thử dùng ngưng đọng thời gian xem sao. Trần Lạc sử dụng hành tẩu hư không, hắn lập tức xuất hiện bên cạnh Khương Ngưng Tuyết, người đang mai phục cách đó 20 dặm. Khương Ngưng Tuyết đang dẫm kên mai của hải quy vương, đứng ở trên mặt biển. Trần Lạc cũng không giải thích gì cả mà lập tức đem Khương Sơ Tuyết đến trước mặt Bạch Hạo. Trần Lạc trầm giọng nói: