TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 446 - Chó Đen

CHƯƠNG 446 - CHÓ ĐEN CHƯƠNG 446 - CHÓ ĐEN Ngay đêm hôm đó, có một con chó đen bị đá bay ra khỏi ổ. Tiếp theo đó là đến con thứ hai, con thứ ba. Cả sáu con chó con đều bị đá ra ngoài. Tất cả đều là do Pháp Vương đá chúng ra, sau đó Pháp Vương tự mình ra ngoài dẫn Samoyed về ổ chó, cùng Ngân Lang sống với nhau. Còn về 6 con chó con, Pháp Vương bày tỏ bây giờ bọn chúng lớn rồi, có thể tự mình tìm một cái ổ mà sống đi. Có chó con ở đây rất ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của nó. Đám chó con không còn cách nào khác, chỉ đành đi tìm bố nuôi của chúng, để nhờ bố nuôi kiếm cho mình một mái nhà.

Trần Lạc trợn mắt há mồm mà nhìn chằm chằm Pháp Vương, lúc trước ngươi còn nhờ ta xây cho ngươi một cái ổ vàng, thế mà bây giờ các ngươi đã tụ lại ở chung với nhau luôn rồi? Làm sao mà ngươi làm được hay vậy? Pháp Vương kiêu ngạo ngẩng cao đầu, bày tỏ bản thân nó đã thuyết phục được Ngân Lang. Ngươi cũng không nhìn thử xem địa vị của ta trong gia đình như thế nào, hừ, ta nói một là một, hai là hai đó. Samoyed bày tỏ thời gian gần đây muốn tìm một con chó là việc không dễ dàng gì, nhất là để tìm được một con chó vừa có thực lực mạnh mẽ, lại đẹp trai uy dũng như Pháp Vương đây. Bảo nó làm vợ bé thì làm vợ bé thôi.

Khóe môi Trần Lạc giật giật, đúng là phục ngươi thật đó, Pháp Vương à. Tuyển tập seri người không bằng chó lại có thêm 1 tập. Mưa bão cũng không phải là cứ tiếp diễn mãi không ngừng chút nào, thi thoảng nó cũng tạnh mưa khoảng 2 3 giờ đồng hồ. Vưu Lý nhìn gói gia vị bên trong bát mì tôm, cảm thấy cực kì chua xót. Cuối cùng thì cũng khôi phục lại như bình thường rồi. Nhưng mà vì cơn bão mà sảy ra chuyện sập lầu, thế nên cái máy phát điện cỡ nhỏ mà hắn chuẩn bị cũng hỏng mất rồi. Điều này có nghĩa là cái bếp điện mà hắn hay dùng để nấu cơm cũng không dùng được luôn rồi.

Vưu Lý không phải hệ hỏa, hắn không thể nhóm lửa nấu cơm được, bật lửa thì hắn có nhưng mà trời mưa như này, không thể kiếm được củi đốt. Bây giờ hắn chỉ đành ăn mì tôm sống, đến cả gói gia vị cũng không đem ra dùng được. Hết mưa rồi, Vưu Lý nghẹn ngào nói:

"Ta muốn ăn khoai tây."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất