CHƯƠNG 413 - NGƯƠI ĐẾN RỒI CHƯƠNG 413 - NGƯƠI ĐẾN RỒI Trước đây Trần Lạc từng nghĩ hay là lấy hết quần áo của cô ta, xem cô ta còn có đuổi theo hay không. Quả nhiên cô ta có tính biết xấu hổ, trước khi có quần áo phù hợp để mặc thì cô ta sẽ không đuổi theo Trần Lạc đâu. Còn về quần áo của cô ta thì nó vẫn đang ở trong không gian của Trần Lạc nè. Trần Lạc thở dài một hơi, ầy, đúng là thông minh như ta nha. Trần Lạc tóm lấy eo Hải Cơ, để cho Hải Cơ kéo theo Trần Lạc. Trong đại dương, tốc độ cỉa Hải Cơ còn nhanh hơn cả Hải quy vương nữa. Hải Cơ vui vẻ nói:
"Thật sự là ngươi đến rồi, em trai."
Trần Lạc a một tiếng, trơn thật đấy, giống hệt như cảm giác sờ vào một viên ngọc bị thấm nước vậy. Trần Lạc nói:
"Mau chạy đi, trước tiên đến chỗ ta lánh nạn một thời gian đã, nhớ mang theo cả thể xác cũ theo."
Khi ở trên lục địa, thực lực của Hải Cơ sẽ không ngừng yếu đi, kể cả tốc độ phục hồi cũng không nhanh như khi ở trong đại dương. Nhưng mà cái mạng nhỏ cần giữ nha. Hải Cơ không nói hai lời mà nhận lời liền. Tất cả mọi thứ nó đều nghe Trần Lạc hết. Còn Hải quy vương thì Trần Lạc không quan tâm nữa. Trước đó hắn đã nói với nó rằng sẽ tự về căn cứ rồi. Vì những con rùa con của nó, nó nhất định sẽ quay về. Khi về đến bến, Trần Lạc bà Hải Cơ nhanh chóng chạy thẳng về hướng căn cứ. Nhỡ đâu mà bị Ngưng Sương bắt được thì không phải là trò đùa nữa rồi. Trần Lạc sờ sờ đầu, hắn cứ có cảm giác hắn đã quên mất gì đó. Khi sắp về đến căn cứ Trần Lạc mới nhớ ra, mẹ nó chứ, hắn quên mang điện thoại rồi. Triệu Tử Ý cô đơn một mình ngồi trên đảo, trong miệng cô thầm lẩm nhẩm: