TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 985: Một Nơi Yên Tĩnh

CHƯƠNG 985: MỘT NƠI YÊN TĨNH CHƯƠNG 985: MỘT NƠI YÊN TĨNH Một bóng dáng xuất hiện trong không gian, đó không phải là dáng vẻ của Trần Lạc, Trần Lạc dịch dung rồi, hắn không thể kiêu ngạo tới mức tự dùng dáng vẻ thật được. Ít nhất thì nếu như sau này có người hỏi, hắn còn có thể chối bay chối biến đi chứ, không phải à? Khi ở trong không gian sâu, Trần Lạc mơ hồ cảm nhận được khứu giác của bản thân cảm nhận được gì đó. Khi hắn quay về không gian bình thường thì hắn lập tức ngửi thấy một mùi hương cực kì quen thuộc. Đây chính là mùi của trà ngộ đạo. Xem ra nó chẳng khác gì với trà ngộ đạo mà Trần Lạc cướp được trước đây cả.

Khi đứng dưới gốc cây này, Trần Lạc cảm nhận được bản thân cực kì thoải mái. Dáng vẻ, khí tức, cảm quan, tất cả đều giống nhau. Trần Lạc ẩn thân dưới 1 chỗ mà bị cành lá che khuất, hắn cũng không dùng tay hái, mà hắn dùng cắt đứt không gian để cắt từng chút 1, đợi tới khi lá trà rơi xuống đất thì hắn lập tức dùng trục xuất hư không, bỏ lá trà vào trong cái hộp mà hắn đã chuẩn bị sẵn. Xung quanh đó có vài người đệ tử của Vưu Kim, dáng vẻ của họ giống như là không phát hiện ra gì cả. Một cân, 2 cân, Trần Lạc nhanh chóng hái xong, hắn hái sạch tất cả lá trà. Vẻ mặt Trần Lạc cực kì hưng phấn. Ở đây có hơn 10 cân, mỗi ngày hắn uống vài ly, chắc chắn vẫn đủ uống nửa năm.

Cứ đi trước đã, xong sau này hắn sẽ lại quay lại xem còn bảo bối gì nữa hay không. Trần Lạc biến mất, không hề làm kinh động tới bất cứ ai. Đợi tới khi Trần Lạc rời đi xa, hắn lấy ra số trà ngộ đạo mà bản thân vừa trộm được, mặt hắn bỗng đen thui lại. Đây đâu phải là trà ngộ đạo gì đâu, đây rõ ràng là từng còn sâu róm màu xanh lục bị cắt ra làm đôi mà. Hắn ngửi lại, mùi của chúng nó thối gần chết đi được. Rõ ràng khi nãy ta ngửi thấy mùi hương y hệt mùi của trà ngộ đạo mà ta. Ta bị chơi đểu rồi.

Vẻ mặt của Trần Lạc cực kì khó coi, đây là huyễn cảnh. Khi quái vật xuất hiện, Trần Lạc cũng kêu Hồng Đăng dùng huyễn cảnh để kiểm tra mỗi thành viên. Nó như bản thân thật sự sống trong cảnh tượng đó vậy, không thể phân rõ thật giả. Ở đây có đại lão hệ tinh thần, không lẽ chính là cô gái nhỏ mặc bộ váy dài màu hồng phấn đó ư?...

Những gì ngươi nhìn thấy, nghe thấy và ngửi thấy có thể đều không phải là sự thật.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất