TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 877: Quê Hương

CHƯƠNG 877: QUÊ HƯƠNG CHƯƠNG 877: QUÊ HƯƠNG "Chắc chắn không phải là do vận mệnh, tên hệ không gian kia không thua gì vận mệnh cả. Đằng nào thì ta cũng đã phải chịu phản phệ rồi, không sao cả, ta cũng đã ra tay rồi."

Hoàng Nghiêu ra cái giá 100 vạn tử tinh- đó là một cái giá mà đối với hắn mà nói đã không tính là thấp rồi. Có trời đất chứng giám, thật sự không phải là do Hoàng Nghiêu muốn làm gian thương để ăn chênh lệch trung gian. Ai vừa mở miệng đã đề xuất một cái giá cao bao giờ đâu? Hoàng Nghiêu đã quen sống những ngày tháng vất vả rồi, thế nên hắn muốn giúp Trần Lạc tiết kiệm chút tiền. Làm gì có tiền của ai do gió thổi tới mà có đâu cơ chứ? Tâm trạng của Trần Lạc là như thế nào, Hoàng Nghiêu có thể hiểu được. Vì quê hương thôi mà, nhưng mà tên phá gia chi tử đó không biết là tiền khó kiếm thế nào đâu, đến phân cũng khó để có mà ăn. Trần Lạc bỏ ra được 500 vạn, nếu như hắn có thể dùng 200 vạn đã giải quyết được vấn đề, vậy thì đây không phải là thêm 1 cái nhân tình hay sao? Nghe cái giá 100 vạn, cấp thần hệ quang minh phía đối diện- Kỳ Vũ- do dự một chút.

"Ở đâu cơ?"

Trong lòng Hoàng Nghiêu thầm cười ha ha, ngươi xem xem, 100 vạn đã là cái giá rất cao rồi đây nè.

"Ừm, lấy vị trí của ngươi mà nói thì cả đi cả về sẽ mất thời gian khoảng 2 năm, cộng thêm cả thời gian ra tay nữa thì nhiều nhất là tốn 2 năm rưỡi."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất