CHƯƠNG 646: TA KHÔNG LÀM NỔI CHƯƠNG 646: TA KHÔNG LÀM NỔI "Ầy, tại sao Trần Lạc không thống nhất nhân loại lại cơ chứ. Ta thì ta ủng hộ việc hắn ta thống nhất nhân loại lại, nếu làm như vậy thì ít nhất là có thể đảm bảo ăn đảm bảo uống. Nhưng mà hắn ta chỉ quan tâm đến cảm nhận của bản thân, khốn kiếp thật."
Pháp Vương lạnh mặt nhìn, dám mắng chủ nhân của nó ư? Mau nhìn đi, ở kia có một con chó to màu đen kìa, con chó kia to thật đấy."
Những người còn sống sót kia đang trong tình trạng bụng đói cồn cào, bọn họ cũng chẳng có tâm trạng quan tâm trước sau gì nữa cả. Cái đói làm cho bọn hắn hoa mắt, tất cả đều lao về hướng Pháp Vương, trong đẩu bọn họ đã bắt đầu tưởng tượng đến viễn cảnh sau khi bắt được nó thì sẽ ăn như nào rồi. Pháp Vương giơ tay tát chết tên đầu tiên dám tiếp cận đến gần nó một cách dứt khoát. Mặt người đó trực tiếp đập thẳng xuống đất. Tất cả mọi người xung quanh bị dọa sợ đến ngẩn người, một người run run rẩy rẩy chỉ vào Pháp Vương:
"Đây là một con ác cẩu, giết người, nó dám giết người kìa."
Pháp Vương giết chết luôn 6 người còn lại. Pháp Vương nghĩ vẫn cảm thấy không hiểu nổi. Các ngươi chỉ cho phép bản thân ăn thịt chó, nhưng lại không cho phép ta phản kháng ư? Ta mà phản kháng thì ta sẽ hóa thành ác cẩu? Thế thì để ta tự nhảy vào nồi, sau đó tự nấu lên rồi bưng lên mời các ngươi ăn luôn đi cho xong. Pháp Vương bắt đầu suy nghĩ một vấn đề. Giả dụ ta không gặp được chủ nhân, một con chó như nó sống trong thời mạt thế sẽ gặp phải những thứ gì? Lại giả dụ ta không có được thực lực như hiện tại, mà ta chỉ là một con chó hoang lang thang đáng thương thì sao? Pháp Vương nghĩ, có lẽ nó sẽ trở thành món thịt chó rồi cũng nên.