TRUYỆN FULL

Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Chương 597: Ánh Sáng Lạnh Lẽo

CHƯƠNG 597: ÁNH SÁNG LẠNH LẼO CHƯƠNG 597: ÁNH SÁNG LẠNH LẼO Thất Vũ cười thầm trong lòng, hắn ta vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ, lại vừa có thịt chó để ăn, đúng là một mũi tên trúng hai con chim mà. Ta hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi nói đó nha, lấy mạng chó của hắn. Có vấn đề gì không, không có vấn đề gì hết nha. Hơn nữa ta còn có thể trở thành sát thủ với xác suất thành công 100% nữa chứ. Thất Vũ định đi tới một nơi vắng vẻ để động thủ, để cho không có ai chứng kiến cả. Lúc Thất Vũ đang bám đuôi thì Trần Lạc bỗng sút một cái vào người hắn ta. Mặc dù Trần Lạc không nhìn thấy hắn ta, nhưng mà hắn có thể dựa vào sự giao động hắc ám để phán đoán vị trí của Thất Vũ.

"Ây ya."

Thất Vũ bị đá bay ra ngoài, bởi vì dị năng không ổn định thế nên hắn ta bị lộ ra khỏi trạng thái ẩn thân. Tay phải của Thất Vũ tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. Đồng tử của Trần Lạc co lại, bàn tay này, là dung hợp thiết trảo, là hắn ta ư? Trần Lạc vội vàng phủ màn chắn không gian xuống để phòng trường hợp Thất Vũ chạy mất. Từ trên người Thất Vũ xuất hiện nhiều thêm một cái bóng, dùng tốc độ cực kì nhanh chạy về góc tường. Chỉ cần cái bóng này chạy được thì cũng đồng nghĩa với việc Thất Vũ chạy được. Cái bóng này có thể đóng vai trò như một phân thân của Thất Vũ. Thất Vũ có thể tự do thay đổi giữa bản thể và cái bóng với nhau. Đây chính là năng lực bảo vệ mạng sống của hắn ta.

Bình thường khi hắn ta đi giết người, Thất Vũ thường sẽ để cái bóng ở một nơi thật an toàn, bất kể hắn ta có thành công hay không thì hắn ta cũng sẽ lập tức đổi vị trí giữa cái bóng và bản thể. Cách này cực kì an toàn. Mà khuyết điểm thì cũng có, cơ bản là do bản thể và cái bóng không thể cách nhau quá xa. Mà cái phân thân này cũng rất yếu đuối, nó sẽ chịu sự tổn thương từ hệ nguyên tố. Chó con thấy Trần Lạc thì rất ngạc nhiên, bố nuôi kìa. Còn người trước mắt là ai đây?

Hắn ta ở ngay bên cạnh chúng ta mà chúng ta lại không hề phát hiện ta hắn ta chút nào cả. Cái bóng của Thất Vũ đụng vào màn chắn không gian, nó không hề xuyên thấu ra ngoài được, bị nhốt lại bên trong màn chắn không gian này. Thất Vũ ngẩn đầu lên nhìn, liền thấy Trần Lạc đang lạnh lùng nhìn mình. Trần Lạc không hề định giữ người này lại, ít nhất hắn giữ Vưu Lý lại cũng có thể làm cái công cụ. Đệ nhất sát thủ ư? Ta chỉ cần có chó sát thủ là đủ rồi. ...

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất