CHƯƠNG 562: MỆT MỎI CHƯƠNG 562: MỆT MỎI Mễ Lạp để hai tay thành hình chữ thập, cô ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Đại khái khoảng 3 giây sau, trên trời cao xuất hiện một mảnh quang vũ màu bạch ngọc. Màn mưa ánh sáng đó chiếu sáng bầu trời đêm đen, chiếu sáng luôn cả nửa cái căn cứ. Có thành viên không kìm được mà chạy ra khỏi phòng, ngơ ngác nhìn lên trời, đây là có chuyện gì sảy ra vậy? Đợi đến khi cơn mưa ánh sáng đó rơi xuống cơ thể hắn, những mệt mỏi của cả một ngày bôn ba vất vả bỗng chốc bị cuốn bay đi hết, tinh thần hắn bỗng chốc tràn đầy năng lượng.
Đồng thời, hắn còn có cảm giác dị năng trong cơ thể đang âm thầm nhảy lên, sức mạnh trong cơ thể hắn được tăng lên không ít. Mà cũng do bọn hắn không bị thương, nếu có bị thương thì khi trở về cũng được hệ quang minh chữa trị xong hết rồi. Nếu mà có vết thương rồi đứng dưới cơn mưa ánh sáng này thì chắc chắn vết thương cũng sẽ được khôi phục. Tường trưởng lão há miệng ra, dùng miệng nhận lấy cơm mưa ánh sáng này. Còn Lăng Sương thì lại nhảy múa hoan hô dưới cơn mưa giống như một đứa trẻ vậy. Còn Hải Cơ lại giống như không thích cảm giác đốt vào vết thương của cơn mưa này đem lại, nên cô ấy quay trở về phòng. Nhìn cảnh Mễ Lạp được ánh sáng thần thánh chiếu rọi, Mễ Phạn kinh hô một tiếng:
"Mễ Lạp, ngươi giỏi thật đấy."
Mễ Lạp hơi mỉm cười, cô cảm thấy rất mệt mỏi, dị năng trong cơ thể cô không còn bao nhiêu cả. Mễ Phạn đã nói đêm nay Trần Lạc sẽ không trở về, vậy thì cứ để Ngưng Sương ở cùng cô đi. Tất nhiên Trần Lạc sẽ trở về rồi, hơn 10 giờ hắn trở về đến căn cứ. Sau khi về phòng, lúc hắn đang định đẩy cửa tiến vào, thì liền nhìn thấy một cơ thể trắng như ngọc ở trong bồn tắm đi ra. Trần Lạc kinh ngạc hô một tiếng:
"Tại sao ngươi lại ở đây?"