CHƯƠNG 516: BỊ THƯƠNG CHƯƠNG 516: BỊ THƯƠNG Một khi bị Bạch Hạo nuốt vào bụng thì hậu quả đúng là khó mà tính được. May mà có Ngưng Sương giúp làm đóng băng Bạch Hạo lại, làm chậm tốc độ của hắn ta đi, để cho Hải Cơ có thể trốn thoát trong tích tắc, một pha có sợ hãi nhưng không có nguy hiểm. Sắc mặt Hải Cơ có chút hơi khó coi, tên khốn này vậy mà có thể chịu được sự công kích của mắt hắc ám. Vậy thì cô có dùng bàn tay hắc ám chắc chắn cũng không được. Mà công kích của Tịch diệt chi quang còn không bằng mắt hắc ám nữa kia.
Nếu như xét về khống chế và phòng thủ thì Ngưng Sương mạnh hơn Hải Cơ, nhưng mà nếu xét về công kích thì cô ấy thật sự không thể so được với Hải Cơ. Trần Lạc cảm thấy hơi đau răng, thật không ngờ tên Bạch Hạo này lại có khả năng phòng thủ hơn người tới vậy. Còn về mặt tốc độ và công kích của hắn ta thì cũng thường thôi. Hắn ta có điểm giống với Tô Đại Trụ, Tô Đại Trụ cũng không có ưu điểm gì cả, mà chỉ có thịt mà thôi.
Trong đám mấy người có khả năng phòng thủ, tính ra Hạ Hạo Nhiên và Tô Đại Trụ đều là cấp 7 hệ nhục thể, nhưng mà khả năng phòng thủ của hắn cách Tô Đại Trụ cả một quãng xa. Khả năng phòng thủ của Tô Đại Trụ có thể so với cấp 8, nhưng sức mạnh của hắn lại yếu hơn cả hệ nhục thể cấp 7 bình thường. Mà khả năng phòng thủ của Bạch Hạo chỉ sợ là đã đạt tới đoạn cao của cấp vương, thậm chí là cấp vương đỉnh phong rồi cũng nên.
Trần Lạc thà rằng Bạch Hạo có khả năng công kích mạnh đi, mạnh tới đâu cũng được. Cùng lắm thì hắn lại đợi ngưng đọng thời gian của Khương Sơ Tuyết hồi phục, sau đó dừng hắn ta lại, rồi tất cả mọi người cùng nhau đánh chết hắn ta. Bản cut của Thứ nguyên chi nhận chỉ có thể đánh cho cấp vương bình thường bị thương mà thôi, còn Bạch Hạo thì sợ rằng không thể làm gì được. Những chiêu mà có thể làm Bạch Hạo bị thương thì Trần Lạc không biết dùng. Hắn mà dùng nghĩa là đem tính mạng ra cược, sau khi dùng xong hắn sẽ không thể nào tự bảo vệ bản thân được nữa. Trần Lạc tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào tình huống nguy hiểm tới tính mạng. Hải Cơ lạnh mặt, dùng tuyệt chiêu của mình.
"Hắc ám thôn phệ."