“Phong Lê là nhà của chúng ta, hiện tại có người xấu có ý đồ với Phong Lê, ngươi phải bảo vệ tốt nơi này!” Tần Phong chạm vào mũi Bạch Ly một cái, nói như đang dỗ dành tiểu hài tử.
Bạch Ly trải qua thời gian nửa năm, trí lực nhanh trong tăng lên, tất nhiên hiểu được rất nhiều lý lẽ, cho nên cũng không giở thói trẻ con như lần đầu tiên Tần Phong rời khỏi nàng.
“Được rồi, ta đã biết, ngươi đi đi!” Bạch Ly thúc giục Tần Phong.
“Ta phải đi, ngươi không có chút không nỡ nào sao?” Tần Phong đùa giỡn Bạch Ly, “Hôn ta một cái lại đi.”
Bạch Ly nâng đôi con ngươi như lưu ly đen lên, khuôn mặt hơi thay đổi lại gần, nhón chân lên, hôn lên khóe môi Tần Phong một cái, còn mấp máy môi.