TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 137: Ra tay trước chiếm ưu thế

“Cho ngươi!” Tần Phong tai mềm lập tức không chút do dự đưa năng lượng hạch tâm cho Bạch Ly!

Bạch Ly đắc ý thu lại đồ vật, sau đó thu lại cả thân thể, đầu lâu và đầu khôi của Vương giả kỵ sĩ.

“Khụ khụ khụ! Khốn kiếp, Tần Phong, Vương giả kỵ sĩ đâu?”

Cuối cùng tro bụi xung quanh đã tản đi, mấy người Lưu Phách cũng đuổi đến, Bạch Ly lại thuấn di biến mất, nguyên tại chỗ chỉ còn lại một mình Tần Phong.

“Bị nổ thành tro rồi!” Tần Phong nhún vai, dù sao không có chứng cứ, dù những người này lật tung cả Mẫu sơn cũng không tìm thấy Vương giả kỵ sĩ nữa!

“Ngươi lừa quỷ, có phải ngươi đã giấu Vương giả kỵ sĩ rồi không, trên người ngươi có mang theo trang bị phù văn không gian đúng không? Ta cho ngươi biết, Vương giả kỵ sĩ là do chúng ta cùng giết, dựa vào cái gì mà một mình ngươi nuốt mất chiến lợi phẩm!”

Tần Phong cười lạnh nói: “Không có các ngươi thì ta cũng có thể giết, các ngươi nhiều người như vậy lại có người quấy rối ta đấy!”

“Tần Phong, đừng tự cho là đúng!”

“Tiểu tử, ngươi muốn chết!”

Hai Cổ võ giả khác cũng nổi giận.

Hiển nhiên Hàn Kiện đứng về phe Tần Phong.

“Sao nào, bây giờ muốn đoạt công lao sao, dù sao cũng không phải là các ngươi giết chết, dù có chia chiến lợi phẩm thì một phần năm cũng chỉ hơn một nghìn vạn mà thôi, lão tử trả cho các ngươi, lằng nhà lằng nhằng, không phóng khoáng!” Ngoài miệng Hàn Kiện nói trả tiền nhưng cũng đang mỉa mai những người này không đủ thực lực mà thôi.

“Hàn Kiện, đừng quên trong số người vây công Vương giả kỵ sĩ cũng có ngươi!” Lưu Phách gầm thét, không phải vừa nãy Hàn Kiện cũng tham gia hay sao, lại còn đắc ý như vậy.

“Phải thì như thế nào? Ít nhất lần này là căn cứ Thừa Bắc ta nhổ đầu Vương giả kỵ sĩ!”

Năm người có mặt chỉ có Tần Phong và Hàn Kiện là người thuộc căn cứ Thừa Bắc, ba người khác đến từ những nơi khác nhau, công lao thuộc về ai vừa nhìn hiểu ngay.

Lúc này Tần Phong cũng mỉm cười.

“Các ngươi cũng không cần quấn lấy ta ở đây, không phải còn có một Hắc bào huyết tinh giả chưa chết sao?”

Câu nói này khiến sắc mặt mấy người đều thay đổi.

“Không tốt!”

Trước đó chỉ có Lâm Tăng đối phó Hắc bào huyết tinh giả, bọn họ không muốn đi đối phó vì bọn họ không muốn từ bỏ Vương giả kỵ sĩ đã là nỏ mạnh hết đà này.

Không ngờ bị Tần Phong cướp mất công lao Vương giả kỵ sĩ, hiện tại chỉ còn lại Hắc bào huyết tinh giả, đây mới là người chủ trì thông đạo không gian, là công lao quan trọng nhất.

Mấy người này vội vàng chạy trở về.

Thật ra lúc này tình huống bên Hắc bào huyết tinh giả cũng chưa chắc đã tốt đến mức nào!

Hắc bào huyết tinh giả có dị năng Hắc ám bóng mờ, còn dễ thoát khỏi kẻ địch hơn cả Vương giả kỵ sĩ, huống chi mỗi người trong bộ tộc cấp vương có được trí tuệ không thua gì nhân loại, sau khi thoát khỏi Tần Phong, Hắc bào huyết tinh giả tụ tập được một lượng lớn quân đoàn Zombie.

Hắc bào huyết tinh giả trốn trong những quân đoàn Zombie này, lại không ai có thể tìm được.

Sắc mặt Lâm Tăng không tốt, đặc biệt là sau khi biết Vương giả kỵ sĩ có khả năng bị Tần Phong giết chết lại càng khó coi hơn.

Lúc này, Dị năng giả chạy đến sau cũng hơi do dự không tiến.

Ngoại trừ Đặng Niên còn có một Dị năng giả hệ thổ cấp E, một Dị năng giả hệ hỏa cấp E.

Ba người đều thấy thế cục ổn định mới đến, Dị năng giả là sự tồn tại cấp báu vật, không thể sai sót, thực lực cũng rất mạnh nhưng bọn họ không thích hợp xâm nhập một mình.

“Hiện tại xem ra là không tìm thấy Hắc bào huyết tinh giả này!”

“Bây giờ trên đỉnh núi nhiều Zombie như vậy, không bằng để đạn đạo của Thương giới giả bao trùm, cũng có thể giảm bớt chút áp lực!”

“Không tìm thấy cũng phải tìm, Vương giả kỵ sĩ đã chết, khó đảm bảo Hắc bào huyết tinh giả không mở ra thông đạo không gian thả ra cái gì đó.”

“Không sai!”

Thắng bại ở ngay đây, tất cả mọi người không muốn từ bỏ, bọn họ lần lượt truyền tin tức cho những Thương giới giả đó.

Nhưng tin tức truyền về khiến tất cả mọi người nghẹn lời.

“Khụ khụ, Tần Phong!” Đặng Niên mở miệng trước tiên, gọi Tần Phong một tiếng.

“Hiệu trưởng!” Tần Phong đi lên trước, “Cần ta bảo vệ ngươi rút lui trước không?”

Tuổi tác của Đặng Niên hơi lớn, chiến đấu ở tiền tuyến, đặc biệt là chuyện một mình xâm nhập này quá nguy hiểm.

“Không phải việc này, Tần Phong, ý thức lực của ngươi khóa chặt Thương giới giả trên trận địa sao? Chúng ta dự định dùng pháo tấn công Mẫu sơn, bọn họ hy vọng ngươi có thể triệt tiêu ý thức lực!”

Lúc nói chuyện, Đặng Niên cũng đang quan sát Tần Phong, trong lòng vừa khen ngợi vừa có cảm giác mình đã già.

Thiên phú do Tần Phong thể hiện ra thật sự quá mạnh!

Ý thức lực lại có thể chống lại Thương giới giả cấp E.

Hơn nữa Tần Phong vẫn đang chiến đấu, lúc này vẫn còn dư uy, có thể thấy mạnh mẽ đến mức nào.

“Chỉ cần súng trong tay bọn họ cẩn thận một chút, không đánh đến ta, ta sẽ không làm gì bọn họ? Cẩn thận như vậy làm gì!” Tần Phong mỉa mai nói.

Trên thực tế, trước đó bọn họ cũng tính toán như vậy, nếu Tần Phong không dùng ý thức lực khóa chặt bọn họ, biết đâu sau cùng bắn ra đạn pháo không phải hắn mà là những người kia.

Lực chiến đấu chưa chắc đã mạnh đến mức nào, nhưng Thương giới giả lại khá lành nghề trong việc đoạt công lao.