Không chỉ như thế, hiển nhiên năng lực giả kia không đến một mình, ba bốn người đột nhiên đứng lên từ chiếc bàn bên cạnh muốn tiến lên giúp đỡ.
Chỉ có điều, người bị đánh càng tức giận hơn, thấy Tần Phong quay đi không nhìn mình mà nhận lấy đĩa ăn trong tay Bạch Ly, dáng vẻ như muốn tiếp tục chọn lựa đồ ăn khiến hắn ta giận không kìm được!
“Chết cho lão tử!” Hắn ta nói chuyện mơ hồ không rõ nhưng trong mắt là sát khí dày đặc, nội lực cả người nổ tung.
“Băng quyền!”
Sóng khí khổng lồ chập trùng ra, một chiêu quyền pháp này dù là người cấp F e rằng cũng bị trọng thương.
Nhưng Tần Phong như mọc mắt sau lưng, nghiêng người đá một cái, dáng vẻ không hề bổ sung nội lực cuồng bại lại tùy tiện phá tan khí tràng Băng quyền của đối phương.
“Ầm!” Một đá của Tần Phong đánh sau lại đến trước, đá vào cái bụng to phềnh của năng lực giả kia.
Sau khi đá một cái, năng lực giả bay ra ngoài theo lối đi nhỏ, bay hơn hai mươi mét mới ầm một tiếng đụng vào tường.
“A!”
Người kia ôm bụng nôn ra từng ngụm máu tươi.
Ba người vốn định đến giúp đỡ đều dừng bước, vô cùng nghi ngờ nhìn Tần Phong.
Dù sao bọn họ cũng biết thực lực của đồng bạn, võ kỹ Băng quyền này có lực chiến đấu cực mạnh, tốc độ nhanh, thuộc về chiêu thức khổ luyện bộc phát, lại bị đối phương ra tay phá mất.
Không chỉ như thế, lại căn bản không thể đối kháng với một đá của đối phương, chỉ có thể nói nội lực của đối phương mạnh hơn, mạnh đến mức đồng bạn của bọn họ căn bản không có cách nào chống đỡ.
“Coi như chúng ta có mắt như mù, tạm biệt!” Người kia sợ hãi cơm cũng không ăn, dẫn theo hai người còn lại đi đến bên cạnh người bị thương kia đỡ hắn ta rời đi, hiển nhiên là đi tìm bác sĩ.
Tần Phong cũng không có khẩu vị, trên mặt đất toàn là máu, mùi thối ngập trời vô cùng khó ngửi.
“Được rồi, chúng ta quay về ăn!”
Tần Phong dẫn theo Bạch Ly rời đi, tất cả người có mặt trong nhà ăn đều nhớ kỹ hai người.
“Lại có loại người giả heo ăn thịt hổ như vậy, đeo một cái huy chương năng lực giả cấp G, không phải cố ý để người ta bắt nạt sao?”
“Sau này thất hắn thì trốn xa chút!”
“Người này không đến tìm Tinh giáp thú chứ!”
Trong chốc lát, những người này đều kiêng dè Tần Phong.
…
Dẫn theo Bạch Ly quay về phòng, hắn lại dùng điện thoại mua đồ ăn.
“Lấy một đĩa cánh gà và đùi gà, ừ, được!”
Ánh mắt Bạch Ly đầy vô tội nhìn về phía Tần Phong.
“Vì sao vừa rồi ngươi đánh nhau với hắn, ta ăn gà chẳng lẽ không đúng sao? Không phải trước đó đều có thể ăn sao!” Bạch Ly bĩu môi.
Tần Phong đưa tay bóp cái miệng nhỏ nhắn của đối phương, mềm nhũn khiến người ta muốn ăn một miếng.
“Chờ sau này ngươi sẽ biết!”
Tuy người khác đùa giỡn Bạch Ly khiến Tần Phong rất tức giận, nhưng thật sự nghĩ đến hình ảnh kia, Tần Phong vẫn cảm thấy trong lòng nóng bỏng.
“Rốt cuộc là cái gì? Hồ ly cũng tò mò!”
Bạch Ly tức giận hất cằm lên.
“Ừm, vấn đề này quá thâm ảo, chúng ta nghiên cứu thảo luận đơn giản một chút!”
Tần Phong tiến tới chặn miệng Bạch Ly, quả nhiên mùi vị không tệ, mềm mại đàn hồi!
Tần Phong ăn đến khó phân thắng bại, chờ đến khi chuông cửa đưa đồ ăn kêu lên, Tần Phong mới không nỡ buông tay buông Bạch Ly ra.
Cửa phòng mở ra, người đẩy xe ăn lại là một cô nương xinh đẹp hơn hai mươi tuổi.
Lưu Tuyết!
Lưu Tuyết mặc quần áo tác chiến lạnh lùng, trước ngực đeo ký hiệu F3 rất nổi bật.
“Tiên sinh, đây là đồ ăn mà ngươi đặt qua điện thoại, thuận tiện nói một chút tối hôm nay ngươi đánh nhau với một năng lực giả khác ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc kinh doanh của ta, phá hoại rất nhiều đồ ăn, cho nên số tiền này ta sẽ tính vào hóa đơn của ngươi, tiên sinh không có ý kiến gì chứ!”
Tần Phong gật đầu, “Không có ý kiến!”
Số tiền này cũng không có gì phải so đo, hơn nữa năng lực giả kia bị hắn đánh rụng răng đều rơi vào tiệc đứng, nhiều người nhìn như vậy, chắc chắn phải đổi hết số đồ ăn kia!
Những đồ ăn này cũng không tốn bao nhiêu tiền, Tần Phong bằng lòng trả.
“Vậy thì tốt, cảm ơn tiên sinh đã phối hợp, nếu có thể hy vọng lần sau tiên sinh đừng làm như vậy!”
Lưu Tuyết nói rất khách sáo, giọng điệu lại mơ hồ có ý uy hiếp, nếu Tần Phong còn như vậy thì nàng sẽ ra tay.
“Chỉ cần bọn họ đừng chọc đến ta!” Tần Phong lạnh lùng nói, hắn cũng không phải người nén giận.
Lưu Tuyết bất mãn nói: “Ngươi không dẫn theo lão bà của ngươi ra ngoài, e rằng sẽ không có chuyện như vậy, nếu không có lực chiến đầu thì đặt ở chỗ an toàn đi, lại còn dẫn ra ngoài, ngươi ngại chưa đủ nhiều rắc rối đi!”
Tần Phong im lặng.
“Tiểu thư, đây là chuyện của riêng ta!”
“Hừ, kẻ đồi bại!”
Lưu Tuyết hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nhìn Tần Phong, đẩy toa ăn rời đi!
Tần Phong im lặng, Lưu Tuyết này đúng là cố tình gây sự, sao hắn lại biến thành kẻ đồi bại.
Nhưng nể mặt Lưu thúc, Tần Phong cũng không so đo những thứ này!
Ngày hôm sau, Tần Phong lại thức dậy, vừa sáng sớm đã dẫn theo Bạch Ly đến bồn hoa phía sau khách sạn đi dạo, đồng thời cầm Thanh Vương đao tự hỏi.
“Cổ võ giả đến cấp F cũng có võ kỹ, có phải bây giờ ta cũng cần phải tu luyện một chút không?”
“Đúng rồi, trước khi sống lại ta còn thu được một cái Phần Thiên đao pháp, không bằng dùng cái này đi!”