TRUYỆN FULL

[Dịch] Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 129: Nam thần cũng bị nghiền ép

Đặng Niên đi thẳng về phía Tần Phong, lúc này Lý Dao Dao và Cao Lăng Hàn cũng chú ý đến sự tồn tại của Đặng Niên.

“Hiệu trưởng!”

“Hiệu trưởng!”

Hai người lần lượt chào hỏi.

Tần Phong đang suy nghĩ mình có nên chào một tiếng hay không, dù sao hiện tại hắn cũng là học sinh học viện cao đẳng.

Nhưng không đợi hắn nói chuyện, Đặng Niên đã nở nụ cười ấm áp, bàn tay vỗ vào vai Tần Phong.

“Tần Phong, làm vẻ vang cho trường học, ngươi làm không tệ!” Đặng Niên khen ngợi nhìn Tần Phong.

Tần Phong nghe được câu này, trong đầu lóe lên một tia sáng, nhớ đến máy không người lái vẫn quanh quẩn trên đỉnh đầu của mình vào trước đó.

Chỉ sợ khi đó đối phương đã phát hiện mình!

Cũng đúng, đại khai sát giới như thế, sao có thể không nhìn thấy chứ!

Nghĩ đến đây, Tần Phong cũng không giả vờ, “Là điều ta phải làm!”

“Ha ha, được!” Đặng Niên cười ha ha.

Lúc này, Hàn Kiện cũng đi lên trước, trong mắt cũng mang theo ý cười.

“Tần Phong, còn nhớ ta không?”

Đương nhiên Tần Phong sẽ không quên.

“Hàn tướng quân!” Tần Phong gật đầu với Hàn tướng quân.

“Ha ha, với chiến công hiện tại của ngươi, làm phó tướng cũng dư xài, ta thấy ngươi còn đi học cái gì, đến Thủ bị quân chúng ta đi!” Hàn Kiện lại có suy nghĩ tuyển nhận Tần Phong.

“Lão Hàn, ngươi không tử tế, lại cướp người ở ngay trước mặt ta!”

“Ha ha, còn phải xem ý kiến Tần Phong thế nào!”

Đây chính là sự dụ dỗ cực lớn, một chức vị phó tướng đại diện cho điều gì?

Ở trong cả căn cứ Thừa Bắc, dù là Tiết Hưng Phúc, Hà Lực, thậm chí cả Giám đốc Hùng Ưng hội sở Giang Thiếu Dương, e rằng đều không có địa vị cao bằng phó tướng, đây chính là người đứng đầu dưới Hàn Kiện.

Nhưng Tần Phong cũng gánh vác được chức vụ này, hắn đã không còn là thiếu niên tay trói gà không chặt lúc mới sống lại, mà dần biến thành vương lính đánh thuê kiếp trước, chỉ là thực lực còn chưa khôi phục mà thôi.

Nhưng địa vị này không có chút sức hấp dẫn nào với Tần Phong.

“Ta vẫn muốn học tập cho giỏi, lại phải phụ ý tốt của Hàn tướng quân rồi!”

“Đáng tiếc!” Trong lòng Hàn Kiện lại thấy thất vọng nhưng vẫn nói tiếp: “Vậy đi, bây giờ ngươi còn trẻ, sắp xếp chức vụ cho ngươi đúng là hơi làm khó ngươi, nhưng làm một đội trưởng vinh dự vẫn được chứ? Ngươi có quyền lợi lại không cần làm việc, chỉ cần ra tay vào lúc mấu chốt là được, thế nào?”

Lần này, Tần Phong không tiện từ chối nữa.

Đội trưởng vinh dự, nói trắng ra là một chức nhàn tản có phúc lợi.

Với thân phận này, địa vị trong căn cứ sẽ nhanh chóng lên cao, hắn không còn là một học sinh bình thường nữa.

Tần Phong đột nhiên cảm ứng được cái gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía xa, đã thấy một bóng người đứng bên cửa sổ trong một chiếc xe phòng cao lớn.

Người kia có khí thế cực mạnh, sắc mặt hơi âm trầm như không vui lắm, quan uy rất nặng.

‘Lâm Tăng!’ Trong đầu Tần Phong lập tức xuất hiện tên của người này.

Ánh mắt đối phương nhìn về phía mình mang theo vẻ chán ghét, thậm chí trong mắt còn có sát khí.

‘Hôm nay Hàn Kiện và Đặng Niên thấy được thực lực chiến đấu của mình, sao Lâm Tăng có thể không thấy chứ? Cứ thế, chẳng phải hắn đã nghi ngờ mình sao?’

Lúc nghĩ như vậy nhưng cũng chỉ là một ý niệm trong đầu, vì phương hướng của Lâm Tăng cùng hướng với Đặng Niên, Đặng Niên tưởng Tần Phong đang nhìn hắn ta để trưng cầu ý kiến, Đặng Niên cảm thấy mặt mũi của mình tăng lên gấp bội, cười híp mắt nói: “Tần Phong, lực lượng lớn bao nhiêu thì trách nhiệm lớn bấy nhiêu, ngươi đừng phụ nỗi khổ tâm của Hàn Kiện tướng quân, ngươi đảm nhiệm chức đội trưởng vinh dự này đi!”

Tần Phong nghe được lời nói của Đặng Niên tự nhiên thu hồi tầm mắt, dường như không biết Lâm Tăng đứng đằng xa, lại nhìn về phía Hàn Kiện.

“Vậy ta từ chối thì thành bất kính!”

“Ha ha, được, được! Đi thôi, chút nữa sẽ lấy huy Chương đội trưởng cho ngươi, chúng ta đến chỗ khác nói chuyện kỹ hơn!”

Tần Phong, Đặng Niên và Hàn Kiện đi về phía một nhà xe khác, hiển nhiên dự định nói chuyện riêng.

Ở cửa xét duyệt chỉ còn lại một đám quần chúng vây xem.

“Xem ra Tần Phong này thật sự là người có bản lĩnh!”

“Quá mạnh, hơn năm ngàn điểm tích lũy, chỉ sợ cũng không phải giết Zombie cấp G!”

“Thân phận đội trưởng vinh dự ít nhất cũng phải thực lực cấp F, xem ra Tần Phong này thật sự không thể khinh thường!”

Lúc này, Cao Lăng Hàn còn đang nghi ngờ Tần Phong lần đầu tiên mất đi vẻ ôn hòa, cả khuôn mặt đỏ bừng, vừa ngại vừa giận!

Ánh mắt Lý Dao Dao cũng rất phức tạp, dù sao trước đó nàng còn muốn chèn ép nhuệ khí của Tần Phong một chút, bây giờ lại phát hiện đối phương một phát lên trời, căn bản không phải nàng có thể chèn ép được.

Không kịp sỉ nhục Tần Phong đã tự rước lấy nhục, trong lòng hai người không khỏi oán hận Tần Phong.

Tần Phong, Đặng Niên và Hàn Kiện trò chuyện một lúc cũng rời đi, dù sao hai người cũng bận rộn nhiều việc, hơn nữa Tần Phong cũng không định để Đặng Niên dạy mình dị năng, ánh sáng đối lập với hắc ám, thật ra đứng bên cạnh Đặng Niên khiến Tần Phong cảm thấy hơi không dễ chịu.

Sau khi rời đi, Tần Phong quay về chỗ đổi chiến công, xem có thể đổi lấy đồ tốt hay không.

Thứ đổi bằng chiến công đều là đồ khẩn cấp, bình thường tuyệt đối không xuất hiện trên thị trường, ví dụ như trang bị phù văn màu tím được chế tác từ tài liệu cấp thú tướng, súng ống quân dụng uy lực kinh khủng đủ loại.