TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 641: Triệu Tích Chuẩn Bị

Không nghĩ tới, người bị trọng thương gần chết kia là được huynh trưởng của Lộ cô nương chữa khỏi?

Mã Lộc cũng biết tình huống Lộ gia, hắn còn nhìn thấy rất nhiều lần cảnh tượng Triệu Tích đánh xe la ra vào thôn, nhưng hắn xác thật không biết người này lại là một đại phu.

Triệu Tích đối với đám người Mã Lộc cười cười, khẽ gật đầu, “Đúng vậy, ta xác thật là đại phu. Y thuật không nói rất tốt nhưng cũng coi như không có trở ngại gì. Ta trước đây đã nghe A Dư nói qua các ngươi muốn vào núi đánh đại trùng, dũng khí đáng khen. Ta thì giúp các ngươi đánh hổ là không thể giúp được, nhưng lại lo lắng an toàn của muội muội ta, cho nên chuẩn bị cho nàng vài thứ.”

Khi nói chuyện, Triệu Tích lấy ra một đống gói giấy từ bên trong giỏ thuốc của mình.

Hắn tiếp tục cười, “Đây là thuốc bột hai ngày trước ta đi phủ thành mua một chút dược liệu phối ra được, có loại bỏ xà trùng chuột kiến, có trị liệu ngoại thương, có giải độc, còn có mê dược có thể đủ đánh ngã một con voi. Trên gói giấy ta đều ghi chú cả, dù sao có thể nghĩ đến, ta đều làm hết mang lại đây.”

Đám người Mã Lộc, “……”

Bọn họ đầy mặt khiếp sợ nhìn những giấy bao đó, hung hăng nuốt nuốt nước miếng, cái này, tác dụng lớn đó nha.

Kỳ thật ngay từ đầu bọn họ còn kỳ quái, sao sau khi cùng hai người Thư Dư vào núi thì bên người liền ít đi rất nhiều xà trùng chuột kiến chặn đường? Trước kia bọn họ chỉ cần vào núi là cần phải chú ý mọi thứ trên mặt đất nên kéo chậm cước trình.

Sau lại cùng các nàng ở chung hai ngày thì đại khái cũng đoán được trên người các nàng khả năng mang theo thứ gì đó có thể lẩn tránh những nguy hiểm này.

Nhưng những cái đó từ trước đến nay đều là bí phương, người bình thường đều sẽ không nói cho người khác, cho nên mấy người Mã Lộc cũng thức thời không hỏi nhiều. Dù sao đi theo hai người bọn nàng, chính mình cũng là bên được lợi, ít nhất thời gian đánh được con mồi đã ngắn đi rất nhiều.

Mã Lộc vẫn luôn cho rằng bí phương này là của Phương gia, Phương phụ là thợ săn mà, có bản lĩnh như vậy mới là bình thường.

Nhưng hiện tại xem ra, cái gọi là bí phương này, chính là thuốc bột mà huynh trưởng Lộ gia chuẩn bị?

Trong tay hắn không chỉ có thuốc bột đuổi trùng, còn có những thứ khác càng tốt hơn, đối với bọn họ những người lưu đày đến Chính Đạo thôn mà nói, những thuốc bột kia đều là thứ thập phần trân quý.

Trách không được Lộ cô nương nói muốn hoãn lại mấy ngày mới có thể vào núi, hóa ra nàng nói cần phải đi phủ thành mua vài thứ bảo mệnh chính chỉ là cái này a.

Triệu Tích hào phóng, chẳng những đem thuốc bột cho Thư Dư, cũng phân cho mấy người Mã Lộc.

“Các ngươi nếu đã cùng nhau hợp tác, ta đây tất nhiên cũng sẽ không thiếu của các ngươi, cho, đều cầm, vào núi vẫn là phải cẩn thận chút.”

Mã Lộc tiếp nhận gói thuốc, sau một lúc lâu, mới thấp giọng nói, “Đa tạ.”

Có cái này, hắn cũng không tiện lại nói không mang theo bọn họ vào núi nữa. Đối phương là đi vào hái thuốc, vốn dĩ đã không cùng bọn họ một đường.

Nhưng mà lúc này, Mã Lộc thật ra lại hy vọng hắn cùng một đường với mình.

Có đại phu ở đó, an toàn của bọn họ cũng có bảo đảm. Đối phương nếu là người thường xuyên vào núi hái thuốc thì đối với đường núi khẳng định là quen thuộc.

Về phần Mạnh Duẫn Tranh phía sau hắn …… Hẳn là cũng không phải người gió thổi bay mất đâu nhỉ?

Tầm mắt Mã Lộc ở trên người Mạnh Duẫn Tranh dạo qua một vòng, rất nhanh lại thu trở về, đối với mấy người Thư Dư cùng Triệu Tích nói, “Được, vậy đi thôi, thời gian không còn sớm.”

Mấy người nói xong, liền chuẩn bị vào núi.

Ai cũng không biết, sau khi bọn họ di chuyển không bao lâu, phía sau liền lén lút đi theo vài người.

Người đội năm đứng ở chân núi, nhìn chằm chằm phương hướng mấy người Thư Dư rời đi cười lạnh ra tiếng, “Cẩu nam nữ.”