Thư Dư tự nhiên nhìn ra mọi người không vui, cũng biết ý tứ trong mắt bọn họ.
Nếu như là một nam nhân thì cũng được, nhưng một nữ tử, nhìn tay trói gà không chặt, vào núi chỉ có kéo chân sau.
Cho nên mọi người ở đây đều không lên tiếng, thậm chí xoay đầu, nghĩ chính mình sẽ không bị nhìn trúng.
Quan sai kia nhíu nhíu mày, hắn nếu đãđáp ứng Mạnh Duẫn Tranh, khẳng định phải chiếu cố Thư Dư nhiều hơn một chút.
Bởi vậy tầm mắt hắn đảo qua mọi người ở đây, nói, “Các ngươi không nói lời nào, ta đây liền tự mình chọn.”
Hắn hướng vào đầu tiên chính là đại đội ngũ tám người kia, đám người này kinh nghiệm coi như phong phú, nhân thủ cũng nhiều. Thư Dư chỉ cần xen lẫn trong bọn họ đi ngang qua sân khấu, đi một chuyến liền có thu hoạch.
Cũng chỉ là mang theo một người thôi mà, cũng không có quan hệ gì.
Quan sai kia nghĩ thế liền muốn mở miệng.
Nhưng mà lão đại trong đội ngũ tám người kia lại ở khi đối diện với tầm mắt gian sai cảm giác không ổn, vội vàng cười nói, “Sai gia, ta cảm thấy vào núi vây săn ấy mà, vẫn là nam nhân thì tốt hơn. Nữ nhân đại khái còn không biết vào núi nguy hiểm như nào, đặc biệt là đội ngũ chúng ta người nhiều như vậy, đó là muốn đi vào núi sâu, bên trong cái sài lang hổ báo gì cũng có? Nàng ngày đầu tiên vào núi, cũng không thích hợp đi theo chúng ta, vạn nhất xảy ra chuyện thì oan uổng rồi.”
Đồng đội phía sau hắn lập tức nói, “Đúng vậy, không bằng để nàng đi theo đội ngũ nhân số ít đi, không cần vào sâu, vừa lúc cũng luyện tập, sau khi thuần thục lại đi theo đại đội ngũ vào sâu mới phải.”
Khi nói chuyện, người này nhìn về phía đội ngũ ba người duy nhất.
Ba người kia sắc mặt khẽ biến, vội vàng nói, “Ba người chúng ta đã hợp tác thật lâu rồi, lẫn nhau đều quen thuộc. Nhiều hơn một người, ngược lại ảnh hưởng chúng ta ăn ý. Ta thấy không bằng để nàng đi theo đội năm đi, vừa lúc trong đội bọn họ cũng có một nữ tử, hai vị cô nương ở bên nhau cũng tiện, còn có thể chiếu cố lẫn nhau, đúng không?”
Thư Dư sửng sốt một chút, trừ nàng ra còn có một vị nữ tử? Nàng vừa rồi như thế nào không thấy được.
Nàng theo tầm mắt mọi người nhìn về phía đội năm, cẩn thận nhìn, lúc này mới phát hiện đứng ở trong một góc quả thực có một vị cô nương.
Cô nương này mặc vải thô áo bố, sơ búi tóc nam nhân, trên mặt cũng đen tuyền, thân hình thấp bé. Đứng ở phía sau mấy nam nhân, nếu không nhìn kỹ, thật đúng là không phát hiện.
Nghe được có người nhắc tới mình, cô nương kia mới ngẩng đầu lên, ngón tay hơi hơi siết chặt.
Nhưng những thành viên của đội năm bị nhắc tới lại không vui, bọn họ đã mang theo một cái kéo chân sau, hiện tại còn muốn đem một cái kéo chân sau khác ném cho bọn hắn? Vậy bọn họ còn muốn đi săn nữa hay không, có muốn ăn cơm hay không?
Nam nhân dẫn đầu đội năm lập tức nói, “Ta cảm thấy không ổn, nhưng mà có một điểm bọn họ thật ra nói đúng. Sai gia, cô nương này cùng chúng ta vào núi xác thật không thích hợp. Lúc trước chỉ có một cũng liền thôi, chúng ta mang theo liền mang theo. Hiện tại đã có hai người, không bằng để cho hai người các nàng tạo thành một đội đi.”
Phía sau hắn có người phụ họa, “Đúng vậy, sai gia, dù sao các nàng hai cái cô nương gia, cũng không cần vào sâu bên trong, ở bên ngoài đi lại, chuẩn bị gà rừng thỏ hoang linh tinh là được rồi, càng không cần lo lắng gặp phải nguy hiểm.”
Những người khác nghe vậy, lập tức gật gật đầu, liên tiếp nói, “Đúng vậy đúng vậy, chủ ý này khá tốt.”
Quan sai nhíu nhíu mày, kỳ thật hắn cũng cảm thấy không tồi, ở bên ngoài đánh mấy con gà rừng là được, dù sao các nàng chỉ là hai cái cô nương, lượng nhiệm vụ yêu cầu vốn dĩ đã không cao, đánh ba con gà rừng hoặc là thỏ hoang như vậy đủ rồi.
Hắn cân nhắc qua nhưng vẫn là muốn hỏi ý kiến của hai người một chút.