TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 385: Giống Như Nhìn Kẻ Ngốc

Viên lão đại ngẩn người, suy nghĩ trong chốc lát lập tức nói, “Vậy có khả năng đại nhân trực tiếp ban cho hắn độc dược, dù sao hắn không sống được bao lâu, dứt khoát cho hắn một cái thể diện, để hắn về nhà chờ chết.”

“Lời nói vô căn cứ.” Trần thôn trưởng cười lạnh, “Ngươi coi luật lệ triều đình là trò đùa đấy à?”

“Vậy ngươi nói xem hắn hôm qua còn tốt đẹp, như thế nào hôm nay liền sắp chết rồi? Còn có, vì cái gì chúng ta đều ra ngoài mà chỉ có hắn còn lưu lại bên trong huyện nha.”

Trần thôn trưởng tự nhiên nói không nên lời, hắn nhấp nhấp môi, trầm khuôn mặt nói, “Sơn Xuyên không phải đã trở lại sao? Dứt khoát trực tiếp đi qua hỏi hắn một chút không phải được rồi sao?”

Thôn dân bên cạnh cũng gật đầu, “Đúng thế đúng thế, đi đến nhà Sơn Xuyên nhìn xem không phải được rồi sao?”

Trần thôn trưởng dẫn đầu đi phía trước, người Viên gia liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức đuổi kịp. Những thôn dân khác cũng mênh mông cuồn cuộn theo ở phía sau, một đường hướng tới nhà Viên gia.

Viên Sơn Xuyên tuy rằng hộc ra máu bầm, nhưng sắc mặt vẫn rất khó coi, Lộ Tứ Hạnh cùng Đại Ngưu mới vừa đỡ hắn vào nhà nghỉ ngơi.

Viện này lúc trước vẫn luôn có nha dịch thủ, hôm qua Viên gia nhị lão trở về, nha dịch tự nhiên cũng đi luôn.

Nhưng mà nhà ở bị lặp đi lặp lại tìm kiếm nên có chút hỗn độn.

Thư Dư giúp đỡ thu dọn phòng ngủ trước, để Viên Sơn Xuyên nằm xuống nghỉ ngơi.

Bên này mới vừa yên ổn xong, bên kia Trần thôn trưởng đã mang theo người lại đây.

Thư Dư vừa lúc ở trong viện, nghe được động tĩnh ngẩng đầu lên, hơi hơi nheo lại mắt.

Trần thôn trưởng đã gặp qua nàng, lập tức tiến lên vài bước nói, “Lộ gia nha đầu, các ngươi đều đã trở lại? Sơn Xuyên không có việc gì đi?”

Những người phía sau cũng đồng thời nhìn nàng, đặc biệt là người Viên gia, động tác nhất trí đứng ở bên cạnh Trần thôn trưởng, nhìn ngang ngó dọc vào trong phòng.

Thư Dư buồn cười, “Đương nhiên không có việc gì, Tứ dượng hiện tại khá tốt.”

“Không phải nói hắn hộc máu sao?” Viên gia lão đại lập tức nói, “Hắn có phải bị kết tội hay không, có phải đại nhân ban cho hắn độc dược, để hắn trở về chờ chết hay không?”

Thư Dư nhìn hắn, biểu tình như nhìn kẻ ngốc vậy, “Ngươi là xem diễn nhiều quá à? Người bị kết tội, còn sẽ để hắn về nhà chờ chết?”

Động tĩnh bên này, người trong phòng tự nhiên cũng nghe được rồi.

Viên Sơn Xuyên nằm ở trên giường không tiện xuống giường, Lộ Tứ Hạnh trấn an vỗ vỗ hắn, để Tiểu Chân nhìn hắn, ngay sau đó cùng Lộ Đại Tùng ra cửa.

Vừa ra khỏi cửa, liền nghe được người Viên gia hỏi, “Vậy hắn vì cái gì sẽ hộc máu? Hôm qua không phải còn tốt sao. Hắn lại vì cái gì lại bị giữ lại huyện nha, chẳng lẽ không phải vì vấn tội?”

Thư Dư hết chỗ nói rồi, bọn họ cũng chỉ mới chậm một ngày trở lại Đại Nhứ thôn thôi đó, sao mà người Viên gia đã tự mình bổ não ra cả một tuồng kịch luôn rồi? Hơn nữa bọn họ không thể bổ não ra điểm tốt lành nào sao?

“Các ngươi có phải đã quên ngày hôm qua khi nhìn thấy Tứ dượng ta các ngươi đã đối đãi hắn như thế nào hay không, vài người các ngươi vây quanh hắn đánh gần chết mới thôi, thân thể có cường tráng đi chăng nữa cũng đều bị các ngươi đánh ra bệnh tật rồi ấy chứ? Hắn ngày hôm qua bị lưu lại huyện nha không phải bị vấn tội, là bị các ngươi đánh đến ngất đi rồi.”

Thư Dư cười lạnh, “Nói đến cái này ta lại không rõ lắm, các ngươi thật là người nhà Tứ dượng ta sao? Các ngươi dù cho đối hắn có oán khí có hận ý, tốt xấu gì cũng hỏi rõ ràng một chút rồi mới động thủ chứ? Cái gì cũng không thèm hỏi, lại giống như đối đãi với kẻ thù, trực tiếp đánh ngất người đi luôn. Tứ dượng ta lại vẫn còn nhớ thương các ngươi, hôm nay thân thể hơi tốt lên một chút lập tức về thôn ngay, muốn cùng các ngươi giải thích rõ ràng, kết quả vừa về đã nghe nói các ngươi muốn cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ, bị giận đến công tâm, không hộc máu mới kỳ lạ đó.”