Lão thái thái ngồi xuống ở mép giường, cười nhìn về phía Chu Xảo.
Người sau mồ hôi đầy đầu, biểu tình có chút bất an, “Bà nội, hài tử……”
“Hài tử rất tốt.” Lão thái thái biết nàng suy nghĩ cái gì, Lý thị trước đây tìm bí phương sinh con, khẳng định là sẽ mang đến áp lực cho Chu Xảo, thời buổi này, đứa bé đầu tiên là nam hài đối với mẫu thân mà nói luôn là tốt
Nhưng lão thái thái không thèm để ý cái này, bà vỗ vỗ mu bàn tay Chu Xảo, thấp giọng nói, “Bà bà cháu vừa rồi ôm hài tử ra cho mọi người xem qua, hài tử lớn lên đẹp, giống Đại Ngưu, nhưng cái miệng kia đặc biệt giống cháu, rất đẹp, tương lai khẳng định là tiểu cô nương xinh đẹp.”
Bà nói, từ trong lòng ngực lấy ra một cái hồng bao tới, “Nào, đây là cho cháu, cháu sinh hài tử vất vả, cầm đi mua vài thứ, khao chính mình. Lễ vật cho hài tử ta chuẩn bị cái khác.”