Lộ Tam Trúc nghĩ đến đây liền tức giận đến muốn mệnh, được lắm, cái Tào Thường Lâm này chẳng những muốn đối phó hắn, rõ ràng còn muốn kéo cả A Dư xuống nước.
Hắn nghiến răng nghiến lợi liền bắt đầu vén tay áo, định xoay người đi tìm người tính sổ.
Tay áo xắn đến một nửa, đột nhiên nghĩ đến mục đích chính mình tới tìm Thư Dư, lại vội đem tay áo thả xuống, vỗ trán một cái nói, “Ta thiếu chút nữa quên mất, sau khi ngươi rời khỏi đình hóng gió, huyện lệnh phu nhân còn ở đấy, ta nghe được lời nàng cùng hạ nhân nói.”
Lộ Tam Trúc nhanh chóng đem tin tức chính mình nghe được nói cho Thư Dư.
Thư Dư sau khi nghe xong nhíu nhíu mày, từ khi Tiêu thị tích cực lại cấp bách phải giới thiệu người cho nàng như thế, nàng cũng từng có suy đoán như vậy.