Hai mẹ con đều là người tính cách ôn hòa, tuy rằng tối hôm qua mới đến, nhưng cùng mẹ con A Hương ở chung thập phần hòa hợp.
Chỉ là…… Chế y phòng rốt cuộc vẫn là hơi nhỏ chút.
Lúc trước chỉ có mẹ con A Hương ở thì còn có thể, lại thêm hai người, vậy chỗ để vải dệt quần áo liền hẹp đi rất nhiều, người ở cũng không thoải mái.
Thư Dư ở chế y trong phòng nhìn nhìn, ngay sau đó nói với Thư Du, “Tỷ, nếu không để Điền Cần cùng mẫu thân nàng đến hậu viện Y Nhân Các đi. Bên kia hiện tại còn để không, hơn nữa bên này quần áo làm xong vốn dĩ cũng phải đưa đến cửa hàng mà, trên quần áo yêu cầu thêu thùa cái gì, lại để Điền Cần thêu lên là vừa lúc.”
Thậm chí có khách nhân nghĩ muốn hoa văn gì cũng có thể giao lưu tại chỗ.
Hậu viện Y Nhân Các lúc trước là hai vợ chồng Đại Ngưu ở, từ khi bọn họ đi quản lý thôn trang, hậu viện liền bỏ trống.
Cũng may hậu viện cửa hàng không lưu trữ bao nhiêu hàng, tiền bạc lại là mỗi ngày đều mang về. Hơn nữa Thư Dư hiện giờ có thân phận hương quân, cũng không ai dám lẻn vào cửa hàng trộm đồ.
Nhưng cứ thế mãi tóm lại không an toàn, vẫn là phải có người nhìn mới được.
Mẹ con Điền Cần qua đó thật đúng là thích hợp, phố Ninh Thủy phồn hoa, đi ra ngoài cũng phương tiện.
Ai biết Thư Du lại lắc đầu nói, “Ta vốn cũng nghĩ như vậy, chỉ là Điền Cần nói muốn tự mình thuê cái phòng ở nhỏ, về sau mỗi ngày lại đây làm công là được, như vậy càng tự tại chút. Nhưng mà nàng vừa tới, đối với Giang Viễn huyện không quá quen thuộc, nhờ ta giúp nàng tìm kiếm chỗ cách gần tiểu viện, trước đó, nàng trước tiên ở chế y phòng quấy rầy hai ngày.”
Thư Dư nghĩ nghĩ, như vậy
Nếu là nàng, nàng cũng lựa chọn chính mình đơn độc thuê cái phòng ở.
Sự tình cứ như vậy định ra rồi, tú nương có, Thư Dư tính toán cùng tỷ nàng nói chuyện Lan Hoa.
Ai ngờ không đợi nàng mở miệng, Thư Du ngược lại nhắc tới trước.
“A Dư, ta nghĩ, lại tìm một người học tay nghề trang điểm. Muội cảm thấy…… Lan Hoa thế nào?”
Thư Dư há miệng thở dốc, thế mà lại có chung suy nghĩ?
Nàng mặc mặc, hỏi nàng, “Tỷ là nghĩ như thế nào?”
“Lan Hoa từ nhỏ đã thích trang điểm cho chính mình, ta nhớ rõ khi còn nhỏ nàng còn tự mình tìm khối than đen vẽ lông mày, dùng nước phượng tiên hoa sơn móng tay, còn cắm hoa ở trên tóc. Tuy rằng khi đó nhìn hình thù kỳ quái, nhưng hiện tại ngẫm lại, nếu như lúc ấy trong nhà có tiền, Lan Hoa sợ là đem chính mình dọn dẹp đẹp nhất luôn rồi.”
So với Thư Dư, Thư Du từ nhỏ đã cùng Lan Hoa lớn lên, hiển nhiên đối với nàng nhận thức càng khắc sâu.
Thư Dư nở nụ cười, đại tỷ trưởng thành so với nàng tưởng tượng còn nhanh hơn, đi qua phủ thành một chuyến lại càng thêm hiểu rõ hướng phát triển tiếp theo của cửa hàng cùng với yêu cầu nhân thủ.
Xem ra, về sau chuyện cửa hàng hoàn toàn giao cho đại tỷ tới xử lý là được.
Nàng cười nói, “Tỷ nếu cảm thấy nàng được, vậy tìm Lan Hoa hỏi ý của nàng một chút.”
“Được.”
Thư Du cao hứng, nhưng mà nàng sắp thật nhiều ngày không có thời gian rảnh.
Nàng trước tiên phải an bài mẹ con Điền Cần cho tốt, theo sát chính là Triệu Tích gấp không chờ nổi mang theo bà mối tới cửa cầu hôn.
Vừa lúc, qua hai ngày Mạnh Duẫn Tranh cũng trở về Giang Viễn huyện.
Hắn là theo Triệu Tích cùng nhau tới, tư thế còn rất lớn.
Triệu Tích rõ ràng là muốn chiêu cáo thiên hạ làm tất cả mọi người biết, mặc kệ là hắn hay là Thư Du, đều đã có chủ. Hàng xóm láng giềng hẻm Lưu Phương này không cần lại mai mối cho bọn hắn.
Bởi vậy sáng sớm, hắn liền thay đổi một thân quần áo mới tinh, để Mạnh Duẫn Tranh hỗ trợ dẫn theo một con chim nhạn, mang thiếp canh đi theo bà mối tinh thần phấn chấn gõ cửa Lộ gia.