Vấn đề là, hiện tại hạt giống hoa hướng dương không đủ, phần đất dư lại, chỉ có thể trồng loại cây có thể sinh trưởng và thu hoạch trên đất mặn kiềm khác.
Kỳ thật kiềm mặn tốt thì cẩu kỷ cũng có thể.
Nhưng hoặc là chu kỳ sinh trưởng hơi dài, hoặc là không thích hợp trồng vào mùa này.
Hoa hướng dương hơn một trăm ngày là có thể thu hoạch, những thứ khác nếu mới chỉ lớn đến một nửa làm sao bây giờ? Cũng không thể phá hết đi được đúng không? Nhưng không phá đi, đợt hoa hướng dương tiếp theo lại không kịp trồng lên, đây còn không phải là tuần hoàn chết sao?
Thư Dư nghĩ tới nghĩ lui, trước mắt cây nông nghiệp ở Đại Túc triều cũng chỉ có cây linh lăng là thích hợp nhất.
Cây linh lăng chính là cỏ linh lăng.
Thứ này sản lượng cao, có thể làm đồ ăn, cũng có giá trị dược liệu, còn có danh hiệu vua của các loại cỏ nuôi súc vật.
Quan trọng nhất chính là, một năm có thể thu hoạch rất nhiều lần, một chút cũng không lãng phí mảnh đất này.
Đại Ngưu nghe vậy, khóe miệng nhịn không được cong lên, “Được, vậy trồng cây linh lăng.”
Hắn lại tinh thần phấn chấn lên, “Ngày mai ta sẽ về huyện thành nhìn xem, mua hạt giống cây linh lăng rồi mau chóng trồng xuống. ”
“Không cần, ta đã nhờ người hỗ trợ tìm hạt giống, một hai ngày nữa sẽ đưa lại đây.”
“Vậy cũng được.” Như vậy ngày mai hắn sẽ dẫn người đi xới đất trước, nhiều đất như vậy, muốn xới xong toàn bộ cũng cần không ít thời gian, “Nhưng mà A Dư, lúc này trồng nhiều cây linh lăng như vậy, bán cho ai?”
Đây cũng là một vấn đề lớn, rốt cuộc đây là 80 mẫu đất cây linh lăng đó.
Thư Dư, “Bán đến Đông Cổ huyện.”
“Đông Cổ huyện?”
“Ân, tẩu tử của Đinh cô nương, nhà mẹ đẻ ở Đông Cổ huyện có nông trường, nuôi không ít súc cầm. Bọn họ rất thiếu cỏ nuôi súc vật, Đinh cô nương trở về đã nói cùng tẩu tử nàng, nếu như chúng ta trồng ra, toàn bộ bán cho bọn họ là được.”
Đinh Nguyệt Hoa hôm qua cùng nàng nhắc tới chuyện này, nói Ngũ gia tuy là làm mua bán súc cầm, nhưng quy mô cũng không lớn. Bên này rốt cuộc không giống thảo nguyên bên kia, có rất nhiều rất nhiều cỏ nuôi súc vật cung ứng.
Nơi này nông gia bá tánh cũng không có khả năng để lương thực đó không trồng mà đi trồng cỏ nuôi súc vật.
Ngũ gia thật ra cũng tự nhà mình trồng nhưng cũng không đủ, vì thế bọn họ muốn nuôi thêm một đám súc cầm cũng không có biện pháp.
Thư Dư nếu như 80 mẫu đất này đều lấy tới trồng cỏ linh lăng, Ngũ gia khẳng định
Đương nhiên, bọn họ không cần cũng không sao cả, thứ này có thể làm đồ ăn có thể làm thuốc. Càng đừng nói Đông An phủ này to như vậy, kiểu gì cũng còn có những nhà khác làm buôn bán súc cầm, mỗi nhà bán một chút cũng có thể bán hết.
Đại Ngưu nghe xong liền an tâm, có mục tiêu cũng có đường lui, hắn cả người đều hưng phấn.
Hai huynh muội vừa nói vừa một lần nữa về tới thôn trang.
A Ngưng đi dạo quanh thôn trang một lượt, đang định đi ra ngoài tìm bọn họ, liền gặp người đã trở lại.
Tiểu cô nương lập tức thò qua, “Nhị tỷ, ta về sau có thể thường xuyên tới đây không?”
Nàng đã biết, Tiểu Nha Nhi hôm nay lại đây sẽ không theo nàng cùng nhau về huyện thành nữa, về sau sẽ ở tại nơi này.
Mấy ngày này ở chung, hai tiểu cô nương đã thành bạn tốt, nàng có chút không nỡ.
Tiểu Nha Nhi khả năng không có phương tiện vào thành, nhưng nàng có thể lại đây mà, nhị tỷ thường thường sẽ đến thôn trang nhìn xem hoa hướng dương, nàng liền cùng nhị tỷ tới.
Thư Dư gật gật đầu, "muội muốn đến thì đến thôi.”
Một bên Chu Xảo cười nói, “Ta chuẩn bị cho A Ngưng một phòng, về sau A Ngưng muốn đến, liền tới đây, ở đây mấy ngày, sau đó lại để Đại Ngưu ca muội đưa muội trở về.”
“Thật sự?”
“Thật sự, A Ngưng muốn ở phòng nào? Có thể tự mình chọn.”