TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 616: Khiếp Sợ Đội Ngũ Đi Săn

Người đội năm đi vào đặt con mồi trong phòng, nhìn thấy bên trong có một đầu hươu, tấm tắc hai tiếng.

Cũng không biết là đội ngũ nào đánh được, nhìn còn rất béo tốt.

Giao xong con mồi, mấy người đi ra, quan sai phát đồ ăn cho bọn họ.

Người đội năm ngoại trừ lương thực thì còn có thêm một con thỏ hoang.

Chẳng qua bốn người chia một con thỏ hoang, chia tới tay cũng không được bao nhiêu.

Thời điểm không còn sớm, quan sai phát xong lương thực rồi thì cho bọn họ trở về.

Đội trưởng đội năm vốn dĩ phải đi, nghĩ đến cái gì lại xoay người lại, nói với quan sai kia, “Sai gia, chúng ta mới vừa rồi xuống núi còn đụng phải hai cái cô nương kia. Chẳng qua tới chân núi liền tách ra, ta còn tưởng các nàng trước một bước đi giao con mồi rồi chứ, sao lại không thấy được các nàng?”

Sai gia biểu tình cổ quái nhìn hắn một cái.

Ở đây còn có những người ở đội ngũ khác, có người nghe vậy nở nụ cười, “Sẽ không phải là cái gì cũng chưa đánh tới, không dám lại đây đấy chứ?”

Người đội năm nói, “Hẳn là không đến mức chứ nhỉ? Ta thấy các nàng còn nhàn hạ thoải mái ở kia hái rau dại mà, chắc là đã đánh xong con mồi. Sọt cõng trên lưng kia cũng rất nặng, bên trong khẳng định đặt hẳn mấy con gà rừng thỏ hoang mới đúng.”

“Còn đang hái rau dại?” Những người khác ở đây đều ha ha nở nụ cười.

Biểu tình trên mặt người đội năm cũng có chút hả hê.

Chờ đến khi mọi người đều cười đủ rồi, quan sai kia mới chậm rì rì nói, “Ồ, ngươi đang nói hai vị cô nương đội chín kia à, con mồi các nàng đã sớm đưa về rồi.”

Đội ngũ đi săn trước kia có tám đội, sau khi Thư Dư tới thì hai người tự động biến thành đội thứ chín.

Người đội năm sửng sốt, “Đưa về rồi?”

“Đúng vậy.” Quan sai gật đầu, “Các ngươi vừa rồi lúc vào cửa chắc là cũng nhìn thấy đầu hươu kia rồi nhỉ? Chính là hai người bọn họ săn được. Đại khái giờ Mùi đã đưa tới rồi, sau đó các nàng liền đi về nhà. Không nghĩ tới còn đi hái rau dại nữa, đúng là rất cần mẫn.”

Mọi người ở đây:???

Con hươu kia chính là hai cô nương đội chín săn về?!!!

Sao có thể?

Hơn nữa vào giờ Mùi đã trở lại, sớm như vậy?

Mọi người hai mặt nhìn nhau, tươi cười trên mặt người đội năm càng là cứng đờ, ẩn ẩn trở nên có vài phần vặn vẹo.

Con hươu kia tất cả mọi người đều thấy được, nhưng ai cũng không nghĩ đến trên người hai cô nương đó.

Nam tử dẫn đầu đội năm trầm mặc một hồi, cười gượng hai tiếng, nói, “Này, này vận khí của các nàng, còn khá tốt. A, ha hả, ngày đầu tiên đã gặp được con hươu ngốc.”

Mọi người không nói theo, nhưng ít nhiều vẫn cảm thấy là các nàng vận khí tốt.

Dù sao khẳng định không phải bằng thực lực săn được, hai cô nương nhu nhu nhược nhược, có thể có cái thực lực gì?

Nếu thật lợi hại, vậy sẽ không chỉ săn được hươu, mà là lợn rừng sài lang.

Quan sai chỉ cười không nói, chờ bọn họ tiêu hóa xong rồi, mới phất phất tay nói, “Được rồi, nhanh về đi, đừng ở chỗ này nói nhảm.”

Quan sai kỳ thật cũng không thích những người này, hắn biết, những người này trước kia rất sợ Lan gia. Nếu như Lan gia ở đây, buổi sáng hôm nay tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyện bọn họ tìm cớ chối từ không cho hai cô nương gia nhập đội ngũ.

Cũng chỉ là thấy hắn là mới tới, mới dám đánh bạo cùng hắn cò kè mặc cả.

Cho nên mới vừa rồi hắn chính là cố ý làm cho bọn họ đắc ý, sau đó mới nói ra chuyện Thư Dư các nàng săn được hươu đấy.

Nhìn thấy biểu tình trên mặt bọn họ nứt toác ra, trong lòng quan sai kia nháy mắt sảng khoái vô cùng.

Thôn trang bên này không khí xấu hổ, còn Thư Dư về đến nhà lại phát hiện Triệu Tích đã điều khiển xe la dừng ở ngoài, còn kinh hỉ phát hiện trong viện đứng một người khác.