TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 379: Đưa Tứ Cô Về Nhà

Còn về người Viên gia, lão thái thái kỳ thật cũng đã từng tiếp xúc qua.

Bà cũng biết cha mẹ Viên gia trọng nam khinh nữ, nhưng mà thời buổi này hiếm có ai không trọng nam khinh nữ cả. Người thông tình đạt lý như lão thái thái đây thì trong một trăm cũng khó mà tìm được một người.

Nhưng cha mẹ Viên gia ít nhất là cũng không có đến nỗi quá mức, không giống như một số nhà, sinh ra nữ nhi đều có thể trực tiếp dìm chết, cái loại này mới đáng sợ.

Lão thái thái cũng biết người mà cha mẹ Viên gia coi trọng nhất, cưng chiều nhất là lão đại nhà bọn họ, nhưng đối với ba nhi tử còn lại, khác biệt cũng không phải rất lớn.

Cho nên đối với lão thái thái thì Viên gia đã hơn nhiều gia đình bình thường khác rồi.

Ai biết, Tứ Hạnh mới vừa sinh nữ nhi, cha mẹ Viên gia này sắc mặt đã không còn ngày nào tử tể. Đặc biệt là khi nhìn thấy Tứ Hạnh về nhà, luôn luôn hoài nghi nàng lấy tiền trợ cấp lão Nhị.

Bọn họ cũng thật có thể nghĩ đấy, chỉ bằng cái sắc mặt khó ở nắm chặt lấy tiền trong nhà như vậy, Tứ Hạnh có thể ôm tiền hướng về nhà mẹ đẻ mới kỳ quái đấy?

Vốn dĩ cho rằng phân gia rồi coi như khổ tận cam lai, ai biết cha mẹ Viên gia lúc này ngay cả nhi tử là Viên Sơn Xuyên đều không thèm lo lắng nữa.

Thật là càng già càng hồ đồ.

Thư Dư nói, “Chuyện của Tứ dượng lần này làm Viên gia nhị lão ăn không ít khổ. Cháu thấy trận đánh lúc ấy, bọn họ là thật sự muốn đánh chết Tứ dượng luôn đấy. Chỉ sợ ngày mai Tứ dượng đi về nhà, chuyện này cũng chưa yên đâu.”

Lão thái thái vừa nghe liền nhịn không được nhíu mày, “Vậy làm sao bây giờ? Như vậy, ngày mai lúc Đại Ngưu đưa bọn họ trở về thì cháu cũng đi xem xem. Nếu mà Viên gia nhị lão muốn làm cái gì thì cứ mang bọn họ về huyện thành trước. Đúng rồi, lúc ngang qua Thượng Thạch thôn thì gọi cả đại bá cháu đi cùng.”

Nếu không phải lão Tam phải đi làm công thì bà cũng phải gọi lão Tam đi cùng cho tráng thế.

À nhưng mà có thể kêu Lương thị cùng đi. Đối phó với mấy bà nương Viên gia đó, Lương thị có thể hữu dụng hơn Lý thị nhiều.

Lộ Nhị Bách ở một bên, “Nương, con cũng……”

“Con không thể đi.”

“Cha, cha đừng đi, con đi là được rồi.”

Lão thái thái cùng Thư Dư đồng thời nhìn về phía chân hắn, đều không tán đồng.

Lộ Nhị Bách chỉ có thể ngậm miệng lại, trong lòng thật ra hy vọng chân này mau chóng tốt lên.

Sự tình cứ như vậy quyết định xong, lão thái thái cảm thấy có A Dư ở đó là bà hoàn toàn có thể yên lòng rồi.

Tối hôm này, tất cả mọi người đều ngủ rất an giấc.

Chờ đến ngày hôm sau, Đại Ngưu sáng sớm đã đánh xe la lại đây, cùng đi còn có Lương thị.

Biết tứ muội cùng tứ muội phu đều không có việc gì, nàng đương nhiên muốn lại đây nhìn xem.

Vừa lúc bị lão thái thái bắt đi làm công.

Lương thị lại rất cao hứng, tuy có hơi tiếc nuối hôm nay không thể khâu vá thú bông kiếm tiền, nhưng loại chuyện xé nhau này, nàng còn phi thường ham thích đấy, lập tức vén tay áo lên gấp không chờ nổi muốn đi luôn.

Lão thái thái quả thực là không dám nhìn thêm, Lương gia lão nhân lão thái là người như vậy, sao lại dưỡng ra được loại nữ nhi này nhỉ?

Nhưng cũng may có Thư Dư đi theo, Lương thị ở trước mặt nàng vẫn rất thu liễm.

Mấy người lại đi Y Nhân Các bên kia đón một nhà bốn người Viên Sơn Xuyên, người nhiều lên, xe la lập tức trở nên chen chúc hơn hẳn.

Thư Dư dứt khoát ngồi cùng Đại Ngưu ở ngoài càng xe.

Tiểu Chân thấy thế, cũng ló cái đầu nho nhỏ ra, thấp giọng hỏi, “A Dư tỷ, muội có thể cũng ngồi ở ngoài này không?”

“Tới đây.” Thư Dư một tay đem người ôm ra, ôm nàng ngồi, miễn cho nàng ngã xuống dưới.

Tiểu Chân nhấp môi, vui vẻ không chịu được, tươi cười càng rõ ràng hơn rất nhiều.

Thư Dư thấy sắc mặt con bé tốt hơn hẳn hai ngày trước, hiển nhiên hôm qua bởi vì cha mẹ trở về làm nàng an tâm, ngủ thật sự thoải mái.

Đoàn người đánh xe la rất nhanh đã đến Thượng Thạch thôn, sau đó chạy thẳng tới nhà Lộ Đại Tùng.