TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 363: Bức Họa Giao Cho Nàng

Đại Ngưu mở cửa phòng ra, Thư Dư tiến vào liền nói, “Thu thập một chút, mang lên mũ có rèm, chúng ta đi về.”

“Lấy được bức họa rồi sao?” Viên Sơn Xuyên vội vàng hỏi.

Thư Dư gật gật đầu, “Lấy được rồi.”

Viên Sơn Xuyên thở ra một hơi nhẹ nhõm, lau một phen mồ hôi lạnh trên đầu, cuối cùng yên lòng.

Ba người cũng không có đồ gì, Thư Dư lúc đến đây cũng chỉ có một cái tay nải, hiện giờ đem đồ vật lung tung cùng với quần áo lúc nãy Viên Sơn Xuyên mặc đều nhét vào, xách lên là có thể đi rồi.

Mang mũ có rèm, người khác cũng nhìn không ra bọn họ là ai.

Giày của Viên Sơn Xuyên lúc trước rách nát dơ bẩn, kỳ thật rất dễ bị nhận ra. Đáng tiếc là Thư Dư mang theo quần áo, cũng mang theo một đôi giày mình có thể đi, nhưng chân Viên Sơn Xuyên khá lớn, không đi vừa.

Hắn lúc trước đã dùng khăn thấm nước lau qua mặt giày, nhưng nhìn vẫn không ăn khớp với quần áo.

Cũng may mới vừa rồi Mạnh Duẫn Tranh ở đây đã lấy bút vẽ đem giày của hắn sửa lại màu sắc, lại còn ở những chỗ bị rách vẽ chút hoa văn, nhìn khác hẳn so với lúc đầu.

Ba người nhanh chóng ra khỏi phòng, xuống đến lầu hai, cùng Triệu Tích đang chờ ở nơi đó hội hợp, sau đó cùng nhau đi về đại sảnh lúc trước.

Mạnh Duẫn Tranh đã gọi tiểu nhị dẫn đường tới, mấy người vừa thấy mặt, cũng không nói lời nào chỉ đi theo tiểu nhị kia ra khỏi biệt viện.

Tới nơi đỗ xe ngựa rồi, lại lần lượt đưa mộc bài, rồi tự mình đánh xe ngựa của mình ra.

Hai chiếc xe ngựa cho dù đã ra khỏi rừng trúc, nhưng tốc độ vẫn không hề giảm.

Mãi cho đến khi sắp đến cửa huyện thành, Mạnh Duẫn Tranh mới để Triệu Tích đánh xe ngựa đến một bên dừng lại, sau đó xuống xe.

Thư Dư cũng xuống dưới, lúc trước vẫn không có cơ hội nói chuyện, hiện giờ chỉ còn lại có vài người bọn họ, nàng mới hỏi, “Lúc trước huynh nói các huynh tới đây là vì vật phẩm bán đấu giá, hiện giờ ra khỏi chợ đen, vậy hàng đấu giá đó làm sao bây giờ?”

Mạnh Duẫn Tranh cười nói, “Bây giờ không có chuyện nào quan trọng hơn bức họa này, vì tránh phát sinh nhiều sự tình, vẫn nên đem bức họa ra khỏi đó rồi nói sau. Bức họa bị đánh tráo kia tuy đã tận lực làm cho giống nhất, nhưng nếu như bọn họ nhìn kỹ quá, vẫn sẽ nhận ra được, đến lúc đó tự nhiên sẽ hoài nghi đến trên đầu chúng ta, chúng ta không thể tiếp tục ngồi yên ở chợ đen được nữa. Hàng đấu giá…… Về sau còn có cơ hội.”

Triệu Tích đứng ở phía sau hắn muốn nói lại thôi, rốt cuộc cũng không nói gì nữa.

Mạnh Duẫn Tranh đã đem bức họa cho Thư Dư, người sau sửng sốt, liền nghe hắn nói, “Bức họa này là Tứ dượng nàng cực cực khổ khổ bảo vệ được, từ tay hắn giao cho Hướng đại nhân là tốt nhất, thứ nhất là mọi người có thể mau chóng cứu Tứ cô nàng ra, thứ hai là Tứ dượng nàng lập được công, Hướng đại nhân tự nhiên cũng sẽ có khen thưởng.”

Thư Dư quay đầu nhìn Viên Sơn Xuyên một cái, người sau tiến lên vài bước, đối với Mạnh Duẫn Tranh hành lễ thật sâu, “Đa tạ Sơn tiên sinh.”

Mạnh Duẫn Tranh cười nói, “Không cần, ta cũng không phải hoàn toàn vì ngươi. Được rồi, chúng ta ở chỗ này đường ai nấy đi đi, các ngươi mau chóng trở về thành đi.”

Thư Dư kinh ngạc, “Huynh không trở về huyện thành sao?”

Mạnh Duẫn Tranh nhìn về phía rừng trúc trong chợ đen, “Nếu Thư Phong xuất hiện ở chỗ này, ta vừa lúc đi theo đào ra tuyến đường của hắn, nói không chừng có thể đào ra được càng nhiều thứ.”

Thư Phong là như thế nào tới chợ đen, Đông An phủ còn có thế lực nào của Thư gia, người mua giúp đỡ hắn tiến vào kia lại là ai, khó có được cơ hội, Mạnh Duẫn Tranh đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Lúc này Thư Phong hẳn là còn chưa xuất đầu, lúc trước bị Triệu Tích cản đường, hắn nếu như tiếp tục ra cửa sẽ dễ dẫn đến người khác chú ý.

Nhưng Mạnh Duẫn Tranh tin tưởng, nhiều nhất không vượt quá mười lăm phút nữa, bọn họ sẽ mò ra.