TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 359: Sao Lại Là Hắn

Mọi người ngẩn ra, lập tức cảnh giác lên, theo bản năng đề phòng nhìn người xung quanh.

Tiểu nhị chợ đen thấy thế, đầu cũng muốn to lên một vòng.

Nhưng Triệu Tích còn chưa chịu buông tha, tiếp tục hỏi, “Mới vừa rồi thôi, vừa mới vào cửa có những ai? Đứng ra ta nhận người xem nào.”

Vừa mới tiến vào, cũng chỉ có ba bốn người, rất nhanh đã bị cô lập đứng ra.

Những khách nhân khác phát hiện mình không bị mất đồ, liền như xem náo nhiệt nhìn bọn họ.

Triệu Tích nhìn vài người, cuối cùng dừng lại ở trên người tùy tùng mang theo mũ có rèm kia, trên dưới đánh giá hắn.

“Ngươi đem mũ có rèm tháo xuống cho ta nhìn xem.”

Tùy tùng kia lập tức lui về phía sau một bước, thanh âm trầm thấp mở miệng, “Ngươi nhận sai người, ta không phải kẻ cắp.”

Tiểu nhị chợ đen cũng tiến lên đây, nhỏ giọng nói, “Vị khách nhân này, ngài mới vừa nói, kẻ cắp mặc quần áo màu nâu, người này rõ ràng không phải. Ngài tạm thời đừng nóng nảy, chúng ta sẽ cẩn thận tìm kiếm, khẳng định sẽ tìm được túi tiền của ngài.”

Người tới chợ đen đều không phú thì quý, tiểu nhị cũng thực lo lắng bọn họ phát sinh mâu thuẫn, đến lúc đó chính là bọn họ sai rồi.

Lúc này, đã có tiểu nhị đi kêu quản sự.

Nhưng mà Triệu Tích lại cười lạnh nói, “Kẻ cắp kia mặc quần áo màu nâu, nhưng ở đây không phải không có sao? Nói không chừng hắn để che giấu tai mắt người khác, một lần nữa cải trang giả dạng. Ta xem hắn đã cảm thấy kỳ kỳ quái quái, nơi này lại không phải bán đấu giá lâu, hắn mang mũ có rèm làm cái gì?”

Tùy tùng kia rõ ràng đã tức giận, “Ta vốn dĩ chính là từ tiểu lâu bán đấu giá lại đây.”

“Vậy càng kỳ quái, ngươi không ở bán đấu giá lâu bên kia, êm đẹp một mình chạy đến trong đại sảnh này làm cái gì?”

Tùy tùng cười lạnh, “Ta thấy ngươi rõ ràng chính là tìm ta phiền toái, ta lười nói với ngươi, ta đây bây giờ sẽ về tiểu lâu.”

Hắn phất tay áo muốn đi, Triệu Tích bắt lấy hắn, “Ta nghĩ ngươi chính là đang chột dạ, muốn mượn cơ hội này đào tẩu hả, không bằng ngươi đem mũ có rèm tháo xuống, mọi người chúng ta đều nhìn xem, sẽ biết ngươi có phải kẻ cắp hay không ngay.” Triệu Tích chỉ vào tùy tùng này, nói với mấy tiểu nhị chợ đen kia, “Các ngươi nói hắn có phải rất là khả nghi hay không?”

Bọn tiểu nhị cười gượng, khả nghi xác thật là khả nghi.

Nhưng quy củ của chợ đen bọn hắn, cho dù khách nhân làm ra hành động vô cùng khả nghi, chỉ cần không tai họa đến chợ đen thì bọn họ sẽ không có tư cách hỏi đến.

Chỉ là hiện giờ người đang kiếm chuyện cũng là khách nhân, hơn nữa bọn họ hôm nay không tìm được Viên Sơn Xuyên, cũng xác thật chột dạ. Cho nên thái độ khó tránh khỏi không đủ cường thế, chỉ có thể trước tiên ổn định bọn họ đã.

Cũng may nhìn hai người kia đều không phải gia chủ, hẳn là tùy tùng đắc dụng của gia chủ, vậy tương đối dễ làm.

Một tiểu nhị trong đó nhỏ giọng nói với Triệu Tích, “Khách nhân, nơi này không phải chỗ để nói chuyện, không bằng qua phòng bên kia chậm rãi giải thích rõ ràng?”

Nói xong, lại nói với tùy tùng kia, “Vị khách nhân này, chúng ta tin tưởng ngươi trong sạch, nhưng vị khách nhân này không tin. Tiếp tục ở chỗ này nói tiếp, khách nhân vây xem chỉ biết càng ngày càng nhiều, không bằng các ngươi âm thầm thương lượng, như thế nào?”

Tùy tùng kia không vui, nhưng đối phương không chịu thiện bãi cam hưu, lại lăn lộn tiếp nữa, sợ là muốn giáp mặt đem mũ có rèm của hắn tháo xuống.

Rơi vào trường hợp đó, ngược lại càng bất lợi cho hắn.

Hắn chỉ có thể chịu đựng cơn tức, gật gật đầu đi theo Triệu Tích sang phòng bên cạnh.

Còn lại tiểu nhị thì ở đại sảnh tìm Viên Sơn Xuyên.

Hai người Triệu Tích tiến vào phòng, nhìn chuẩn cơ hội, lập tức đi tháo mũ có rèm của hắn xuống.

Tùy tùng kia bị hành động thình lình của hắn như vậy, tức khắc thẹn quá thành giận, giơ tay muốn đánh hắn.

Tiểu nhị thấy thế, nhanh chóng đi lên ngăn trở, kết quả là vào lúc lôi kéo, Thư Dư đã mang theo Đại Ngưu chạy tới.

Nàng vừa muốn mở miệng nói hai câu giả bộ ngớ ngẩn để cho qua chuyện, nhưng mà còn chưa kịp há mồm, nàng lại nháy mắt cứng đờ, gắt gao nhìn chằm chằm tùy tùng kia, mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Sao lại là hắn?