Lão thái thái trong lòng vẫn là có chuẩn bị, thấy Lan Hoa không nói lời nào, cũng không miễn cưỡng, trễ chút bà trả lời Vu lão gia là được.
Ai biết Lan Hoa lại đột nhiên ngẩng đầu lên, “Cháu, cháu đi.”
Lão thái thái có chút kinh ngạc, “Cháu thật sự đi? Tuy rằng ta chưa thấy qua vị công tử kia, nhưng nghe ý tứ của Vu lão gia, khẳng định không phải bộ dáng văn nhã thư sinh gì đâu.”
“Ân, cháu biết.” Đối phương là thợ rèn, Lan Hoa trong lòng ít nhiều cũng có thể tưởng tượng ra hình tượng của hắn.
Nếu là trước kia, nàng có lẽ sẽ theo bản năng bài xích.