Thư Dư có chút đau đầu, nàng còn tưởng rằng bên cạnh Tiêu thị khẳng định rất nhiều người tìm nàng nói chuyện, chính mình thực dễ dàng thoát thân.
Không nghĩ tới Tiêu thị chỉ cùng nàng nói chuyện, đối với những người khác chỉ là ngẫu nhiên đáp lại một hai câu.
Cánh tay của nàng vẫn luôn bị Tiêu thị lôi kéo, cũng không tiện tránh thoát.
Dần dà, mọi người đều nhìn ra Tiêu thị muốn cùng Thư Dư đơn độc tâm sự, vì thế không bao lâu, mọi người liền tốp năm tốp ba đi đến một bên ngắm hoa.
Thư Dư chỉ có thể bồi Tiêu thị đi đến đình hóng gió cách đó không xa ngồi xuống.