TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 1045: Trương Huyện Chúa Tới

Đinh Nguyệt Hoa sửng sốt, Khổng Chỉ Ấu kéo nàng một phen nói, “Chúng ta đi ra ngoài nhìn xem, có phải Hướng đại nhân tới không. ”

“Hẳn là không phải đâu?” Hướng đại nhân lại đây cũng không cần ngồi cái gì xe ngựa phú quý hoa lệ đâu.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng nàng vẫn theo Khổng Chỉ Ấu bước chân đi đến hướng cửa.

Ngoài cửa đang ở đón khách Ứng Đông vừa vặn tiến lên, đi đến phía trước chiếc xe ngựa kia, mặt mang tươi cười hỏi, “Không biết khách nhân họ gì, tiểu nhân……”

Lời còn chưa nói xong, trong xe ngựa một người nhảy ra, người này trong tay cầm đoản tiên, không nói hai lời liền hướng tới Ứng Đông quăng qua.

Ứng Đông sắc mặt khẽ biến, phản ứng cực nhanh nghiêng đi thân, nháy mắt lui ra phía sau vài bước, cũng chắn trước khách nhân vây đi lên muốn nhìn náo nhiệt.

Người ở cửa đều bị một màn này làm cho kinh ngạc, kinh ngạc nhìn người không nói hai lời đã động thủ đánh người.

Lộ Tam Trúc cũng đứng ở cửa, thay thế nhị ca đón khách, nhìn đến tình huống này, không nói hai lời liền hướng bên trong chạy.

Hắn giỏi nhất là xem mặt đoán ý, vừa thấy người trong xe ngựa chính là tới gây chuyện. Hắn một người không thân phận không địa vị không công phu bàng thân cũng không dám chính mình tiến lên tìm đánh, chạy nhanh đi tìm A Dư quan trọng hơn.

Ứng Đông khóe mắt dư quang ngắm đến Lộ Tam Trúc chạy vào nhà, hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngước mắt nhìn về phía nam tử cẩm roi kia, trầm khuôn mặt hỏi, “Không biết người tới là ai, không duyên cớ liền ở cửa Lộ gia ta động thủ đánh người, có phải không quá thỏa đáng rồi không ?!”

“Ta phi.” Trên xe ngựa nam nhân đứng ở càng xe, trên cao nhìn xuống Ứng Đông, cầm đoản tiên chỉ vào hắn quát lớn nói, “Ngươi một cái hạ nhân cũng dám tới trước mặt ta nói chuyện? Lộ gia ngươi thì làm sao? Nho nhỏ một cái hương quân bộ tịch lại lớn ghê. Lăn, lăn trở về đi gọi chủ tử nhà ngươi chạy nhanh ra đây, tự mình lại đây nghênh đón chúng ta.”

Ứng Đông nhíu mày, “Khách nhân họ gì? Không biết có thiệp mời của gia chủ chúng ta hay không?”

“Không có thì như thế nào? Chẳng lẽ không có liền không xứng tiến vào cửa Lộ gia?” Màn xe bị vén lên, bên trong xe truyền đến một thanh âm nữ tử, “Lộ hương quân thật là có chút thân phận liền không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, kiêu ngạo quá nhỉ.”

Giọng nói rơi xuống, người bên trong cũng từ bên trong xe ra ngoài.

Đinh Nguyệt Hoa nhìn thấy người tới, sắc mặt hơi đổi, lập tức xoay người liền hướng trong viện chạy tới.

Khổng Chỉ Ấu sửng sốt một chút, “Nguyệt Hoa, Nguyệt Hoa, ngươi đi đâu?”

Đinh Nguyệt Hoa đã không rảnh lo nàng, vòng qua ảnh bích bay thẳng đến nhà chính mà đi.

Ai ngờ mới chạy đến một nửa, Thư Dư vừa lúc lại đây.

“A Dư.” Đinh Nguyệt Hoa thần sắc nôn nóng, “Ngoài cửa, ngoài cửa……”

“Ta biết, ta tam thúc cùng ta nói, có người gây sự.” Thư Dư hướng về phía nàng gật đầu, “Không có việc gì, ta tới giải quyết.”

Nàng ngượcaik muốn nhìn, ai vào ngày quan trọng như vậy của nàng dám tới cửa tìm ngược, thật nghĩ nàng tính tình tốt đúng không?

Đinh Nguyệt Hoa lại lắc đầu, “Ngoài cửa tới người nọ là Trương huyện chúa.”

Thư Dư sửng sốt, “Trương huyện chúa?”

Đinh Nguyệt Hoa liên tục gật đầu, “Ta đã nói nàng ta chặn hai con ngựa kia của cô chỉ là bắt đầu thôi mà, khẳng định còn sẽ nháo ra chuyện xấu khác. Không nghĩ tới nàng ta tới nhanh như vậy, vào ngày cô cập kê hôm nay cố ý tới phá hư. A Dư, nàng là huyện chúa, lại cố ý ở cổng lớn nháo ra động tĩnh lớn như vậy, chính là muốn cho cô nan kham, rồi lại không làm gì được nàng ta.”

Thư Dư nheo mắt lại “Ai nói ta không làm gì được nàng ta? Trương huyện chúa đúng không, tới vừa lúc.”

Nàng mặt trầm xuống, đi nhanh hướng tới cổng lớn.

Lộ Tam Trúc vừa nghe Thư Dư nói lời này, nháy mắt có tự tin, lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực đuổi kịp.