Ứng Đông còn muốn hỏi tình hình hắn tham gia khoa cử khảo thí, chỉ là hai người đã sắp tới đình viện náo nhiệt.
Hôm nay khách nhân tới nhiều, cứ việc người Lộ gia cũng là nhất tề ra trận, nhưng Lộ gia hạ nhân cũng vội đến chân không chạm đất.
Ứng Đông thấy Chung gia tiểu tử đang nỗ lực kéo một cái bao tải đi hướng phòng bếp, vội nói với Mạnh Duẫn Tranh, “A Duẫn, ta phải đi làm trước, trễ chút lại cùng ngươi nói chuyện.”
“Đi đi.” Mạnh Duẫn Tranh cũng chưa nói chính mình chạng vạng sẽ rời đi, trong khoảng thời gian ngắn sợ là không có cơ hội ôn chuyện.
Nhưng bằng hữu nhiều năm không thấy có thể gặp lại, hắn tóm lại là cao hứng.
Về sau cơ hội có rất nhiều.
Nghĩ, hắn lại không khỏi đi tìm thân ảnh Thư Dư.
Thư Dư đang bị lão thái thái mang theo nhận thức thân thích trưởng bối, như là cái tam cô bà, dì hai bà, đại cữu công chưa bao giờ gặp qua, đều là đồng lứa với lão thái thái.
Thư Dư cùng người nhất nhất chào hỏi, cười đến mặt đều cương cứng.
Nhưng mà không có biện pháp, lão thái thái cao hứng.
Bà nhỏ giọng nói với Thư Dư “Cháu không biết đâu trước kia bọn họ luôn tới trước mặt ta khoe ra con cháu mình có tiền đồ, không phải đứa này ở trấn trên thủ công, chính là đứa kia kiếm lời, nếu không chính là ai ai gả cho người đối phương trong nhà có bao nhiêu mẫu đất. Cháu nói một chút, này có cái gì mà khoe ra? Nhà bọn họ ra một hương quân đây này? Con cháu nhà bọn họ từng nhận được thánh chỉ sao? Bọn họ có tòa nhà lớn như vậy sao? Ta khiến cho bọn họ mở mang kiến thức, cái gì mới chân chính là con cháu có tiền đồ.”
Thư Dư dở khóc dở cười, nhưng lão thái thái rõ ràng trước kia bị đè nén thật sự, hiện tại liền nghĩ dương mi thổ khí.
Được rồi, lão thái thái cao hứng là tốt.
Lần này khách nhân tới thật sự là nhiều, rốt cuộc không chỉ là lễ cập kê của nàng, còn là chuyển nhà yến.
Bởi vậy người ban đầu lại đây sửa chữa phòng ở làm giúp cũng tới, Thượng Thạch thôn có vài người cùng Lộ gia quan hệ không tồi cũng tới cửa chúc mừng.
Phạm Trung làm thôn trưởng Thượng Thạch thôn, lúc này bị vây quanh ở giữa đám người, vui tươi hớn hở ăn điểm tâm trong tay.
Còn có nhà mẹ đẻ Lý thị cùng Lương thị, Thư Dư lúc trước chỉ nghe lão thái thái nói, hai thông gia này nhân phẩm đều không tồi, nhưng vẫn đến hôm nay mới nhìn thấy.
Thư Dư cũng rốt cuộc gặp được nhi tử Thúy Hoa Lại Nguyên, năm trước lúc Thư Dư nhận thân, đứa nhỏ này sinh bệnh không lại đây. Hiện giờ gặp được, lại lớn thêm một tuổi.
Lại Nguyên mới vừa tròn năm tuổi, nắm tay cha mẹ lại đây, ngoan ngoãn kêu nàng một tiếng dì, liền thẹn thùng tránh ở phía sau Thúy Hoa.
Thư Dư buồn cười, cho hắn mấy viên đường, hắn đã bị mấy người Đại Bảo chạy tới mang theo đi hồ nước xem cá rồi.
Lại Nguyên xem như hài tử nhỏ nhất trong bọn nhỏ, tuy rằng bối phận nhỏ, nhưng so với Bảo Nha cùng Toàn Toàn còn lớn hơn một chút.
Đứa nhỏ này tính tình có chút nội hướng, nhưng bị Thúy Hoa dạy rất hiểu lễ phép. Bọn nhỏ chạy đi phía trước, hắn xem Bảo Nha chậm lại vài bước có chút sốt ruột, nhanh chóng dừng lại, lại đây nắm tay nàng chậm rãi đi.
Đứa nhỏ này, tương lai khẳng định có tiền đồ.
Thư Dư cười thu hồi tầm mắt, vừa lúc Đinh Nguyệt Hoa lại đây, bên người nàng còn đi theo Khổng Chỉ Ấu.
Chẳng qua không biết có phải nàng ảo giác hay không, Khổng Chỉ Ấu tươi cười có chút mất tự nhiên.
Thư Dư tưởng nơi nào chậm trễ, liền nghe được Đinh Nguyệt Hoa nói, “A Dư, ta mới vừa mang theo Chỉ Ấu dạo qua một vòng, nhà này của cô tu sửa quá đẹp. Đặc biệt là cái phòng tắm nhà xí kia, quả thực làm ta mở rộng tầm mắt, quay đầu lại ta sửa nhà, cũng tìm cha cô giúp nhà chúng ta.”
Thư Dư vui vẻ, “Vậy thì đơn giản mà, mấy nữa ta nói cùng cha ta, ông ấy lập tức liền có một đơn sinh ý.”