Thần sắc Trần Phỉ bất động, bước chân dừng lại rồi tiếp tục đi tới phía trước, theo con đường mòn, hướng đến đỉnh núi.
Có ánh mắt rình mò thoáng qua, mặc dù chỉ là nháy mắt rồi biến mất, nhưng vẫn bị Trần Phỉ bắt được.
" Khí linh Mộng Ảnh động phủ hay là thứ gì khác?"
Trong đầu Trần Phỉ lướt qua vài ý niệm, thời gian quá ngắn, Trần Phỉ cũng không thể cảm nhận được ý đồ của cái nhìn rình mò ấy.
Nhưng so với lúc trước, trong lòng Trần Phỉ thêm vài phần cảnh giác, bước chân leo lên cũng chậm lại một chút. Hơn nữa từ giữa sườn núi trở đi, mức độ khó của các khảo nghiệm cũng tăng lên đột ngột, công pháp cũng trở nên huyền bí hơn không ít.