Trên mặt Trần Phỉ đã không tự chủ được mà lộ ra nụ cười, lúc trước ở Trường Hồng phái, Trần Phỉ chỉ lấy được hai tầng đầu của Nguyên Thần Kiếm Điển, tầng thứ ba thì bị tổn hại, có thể tu luyện, nhưng không cách nào hoàn toàn dung luyện môn công pháp thứ ba vào.
Mà hôm nay trong tấm bia đá, công pháp tầng thứ ba hoàn chỉnh đã khắc ở trong đầu Trần Phỉ, mà còn chưa kết thúc, truyền thừa công pháp còn đang tiếp tục.
Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tin tức trong tấm bia đá không có dừng lại, còn đang rót vào trong thức hải của Trần Phỉ.
Thời Thiệu Phương nằm trên mặt đất, giờ khắc này bởi vì vấn đề góc độ, Thời Thiệu Phương hơi thấy rõ bóng lưng Trần Phỉ. Chỉ là giờ phút này nhìn thấy bóng lưng thì có thể như thế nào, ngay cả mặt người cũng có thể thay đổi, chỉ là bóng lưng, phương pháp thay đổi lại càng nhiều lắm.
Khiến Thời Thiệu Phương có chút tuyệt vọng chính là, giờ phút này tận mắt nhìn thấy người, Thời Thiệu Phương vẫn không cảm nhận được khí tức nên có trên bóng lưng này.