“Bị thương khi nào?”
Trần Phỉ nhìn Trì Thư Khanh, trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng.
Lặng lẽ không một tiếng động! Nếu không phải Trần Phỉ nhận ra khí tức Trì Thư Khanh đột nhiên dao động, ngay cả công kích cũng không biết.
Đương nhiên, cũng có thể người bị công kích không phải là mình, cho nên mới lặng lẽ không tiếng động như vậy. Thế nhưng tình huống khoảng cách gần như thế, một chút khác thường cũng không phát hiện, đã có thể thấy được khủng bố trong đó.
Trì Thư Khanh nhìn Trần Phỉ, trong mắt tràn đầy dục vọng cầu sinh. Khi sắp chết, tâm thần Luyện Khiếu Cảnh trực tiếp phá vỡ sương mù phong tỏa, cho nên Trì Thư Khanh giờ phút này ở vào trạng thái hoàn toàn thanh tỉnh.