Vết kiếm do Trần Phỉ chém ra bị phá vỡ, mà ma linh thương trong tay Trạch Nguyên Ngọc cũng bị buộc phải khôi phục lại hình dạng ban đầu.
Trạch Nguyên Ngọc còn chưa kịp làm động tác khác, bão kiếm do Dạ Ma chiến binh thi triển trong nháy mắt đã siết chặt lại, một kiếm ảnh thông thiên xuất hiện trên bầu trời, trong nháy mắt đã đến trên đỉnh đầu Trạch Nguyên Ngọc.
Hai tay khó địch lại bốn tay, Trạch Nguyên Ngọc có thể miễn cưỡng ứng phó với một mình Trần Phỉ, nhưng nhiều thêm một Dạ Ma chiến binh, đã trở thành nhân tố khiến Trạch Nguyên Ngọc tất phải chết.
Trong lòng Trạch Nguyên Ngọc không cam lòng, nhưng Trạch Nguyên Ngọc không biết, Trần Phỉ lúc này, còn có một thức bí pháp Trấn Ma chưa dùng ra.
“Ầm!”