Hồng Nguyên Phong suy nghĩ một chút, cuối cùng từ bỏ ý nghĩ này. Nơi này là Hạnh Phần thành, cách Tiên Vân thành quá gần. Nếu như ra tay ở chỗ này, mặc dù có thể chém giết Trần Phỉ, phỏng chừng cuối cùng tin tức cũng sẽ truyền về Tiên Vân thành.
Đến lúc đó sẽ trực tiếp cắt đứt quan hệ giữa Tiên Vân Kiếm Phái và Nguyên Thần Kiếm Phái, trừ phi Hồng Nguyên Phong có thể dẫn Trần Phỉ ra khỏi Hạnh Phần Thành, ở bên ngoài thần không biết quỷ không hay giết chết Trần Phỉ.
Nhưng điều này cần thời gian, mà bây giờ Hồng Nguyên Phong cũng thiếu thời gian, hắn lần này ra ngoài là có nhiệm vụ trong người, Hạnh Phần thành chỉ là trạm trung chuyển, ngày mai hắn sẽ rời khỏi nơi này.
Nghĩ tới đây, Hồng Nguyên Phong thu liễm sát ý trong mắt, khẽ vuốt cằm với Trần Phỉ trên tửu lâu, sau đó biến mất ở đầu ngõ.
Trần Phỉ ở trên tửu lâu, tay phải nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, sát ý của Hồng Nguyên Phong tuy lóe lên rồi biến mất, nhưng vẫn bị Trần Phỉ bắt được.