Nghiêm Sư Tấn nhớ lại hình ảnh năm đó, quả thực hung tàn. Lúc ấy Nghiêm Sư Tấn còn không phải là chân truyền hạng ba của môn phái, mà là xếp ở phía sau, tự nhiên không có tư cách ra sân.
Chủ yếu là lên sân phỏng chừng sẽ bị một chiêu đánh xuống, cho nên Nghiêm Sư Tấn có thể xem xong toàn bộ cuộc tỷ thí, ấn tượng quá mức khắc sâu.
Chân truyền hạng tám Tiên Vân Kiếm Phái, vậy mà quét sạch chân truyền đầu danh của hai môn phái khác, thực lực chênh lệch nhiều như vậy. Không phải hạng đầu các môn phái khác quá tệ, mà là chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái đều phi thường mạnh.
"Gần như xa luân chiến, Tiên Vân Kiếm Phái mạnh như vậy sao?" Trần Phỉ kinh ngạc nói.
"Vậy cũng không phải, Tiên Vân Kiếm Phái có đan dược, chấm dứt một trận, ăn đan dược vào, chỉ cần không phải trọng thương gì, thể lực và thương thế rất nhanh có thể khôi phục." Nghiêm Sư Tấn nói.