“Oanh!”
Theo một quyền của Trần Phỉ đánh ra, trong thiên kiếp xuất hiện một lỗ hổng hình nắm đấm. Tay phải Trần Phỉ hóa quyền thành chưởng, sức mạnh còn lại của thiên kiếp bị hắn mạnh mẽ nắm chặt trong lòng bàn tay, sau đó luyện hóa vào trong cơ thể.
“Ngộ tính như vậy, quả thật đáng sợ, lão phu có chút hối hận vì đã đưa Võ Hoàng Quyết cho ngươi.”
Thiên kiếp vừa tan, bóng dáng Dư Vân Nhai đã xuất hiện trước mặt Trần Phỉ, nửa thật nửa đùa nói.
“Trước mặt tiền bối, vãn bối đây chẳng qua chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.” Trần Phỉ mỉm cười đáp.