Động tác của người phụ nữ mặc đồ đỏ rất nhanh, tôi chưa kịp phản ứng lại, cô ta đã vào phòng ngủ rồi.
Quần áo màu đỏ như máu dính vào chóp mũi của tôi. Cô ta đang che ô ở trong nhà, chiếc ô to lớn bao trùm tôi và cô ta ở bên trong.
Sườn ô rỉ sét, bím tóc đen dài xõa xuống trước mặt, cô ta nửa ngồi xổm, dùng khuôn mặt đầy tóc đen đối diện với tôi, cũng có thể coi đó là khuôn mặt của cô ta.
Hơi thở lạnh lẽo tràn ngập cơ thể, khoảng cách giữa tôi và người phụ nữ chỉ có vài cm. Phán nhãn có thể thấy rõ, bên trong mái tóc không hề có ngũ quan, giống như một cái động tối tăm không đáy.
Không khí như bị đóng băng, âm thanh duy nhất còn lại trong phòng là tiếng thở dốc của tôi.