Người phụ nữ này giống như nhân vật nữ chính Ball-of-Fat trong tiểu thuyết Maupassant, vừa đủ tròn trịa, nhưng không gây khó chịu.
"Này, tôi đang hỏi anh đấy? Là người mới chuyển tới à?" Đôi môi của người phụ nữ rất dày, được dưỡng ẩm đầy đủ, chỉ là bên trên có dính chút dầu mỡ, làm hỏng phong cảnh đôi chút.
Tôi đặt chiếc túi đựng bàn tay bị đứt ra sau. Không chút dấu vết cất mảnh gương vỡ đi, lúc này tôi mới lên tiếng: “Tôi đeo mặt nạ, đêm hôm cô cũng dám mở cửa cho tôi, lá gan không nhỏ nhỉ?"
"Ở trong chung cư Lồng Heo người quái dị hơn anh còn rất nhiều, hơn nữa, ở đây con người là thứ ít đáng sợ nhất." Người phụ nữ nháy mắt với tôi: "Muốn tiền, ở đây tôi không có; nếu như muốn tôi, vậy thì hãy tới lấy đi?"
Chiếc lưỡi khéo léo của cô ta liếm sạch những vết dầu còn sót lại quanh miệng, phải công nhận rằng người phụ nữ có vẻ ngoài bình thường này rất giỏi trong việc cư xử với người khác giới.