Cuối cùng thì Lão Trần cũng nói ra mục đích thực sự của mình. Đám tu sĩ tông môn còn chưa kịp phản ứng, tôi đang đứng trong chính điện của Tam Âm tông ở đằng xa đã cảm thấy ớn lạnh.
"Lão ta muốn ăn cắp ký ức của mình!" Tôi dồn hết tâm trí vào ông già này. Nhìn nụ cười quái gở trên khóe miệng ông ta mà tôi dựng đứng cả tóc gáy.
Nếu như bị tu sĩ tông môn bắt sống, tôi vẫn còn có cơ hội để trốn thoát. Dù sao bọn họ cũng tự coi mình là chính đạo, hơn nữa có sư phụ của Lãnh Thanh Huyền ở đây, ít nhất thì bọn họ cũng sẽ cho tôi một cơ hội biện bạch.
Nhưng nếu rơi vào tay Lão Trần, hậu quả sẽ trở nên không thể tưởng tượng nổi.
Ông già này có liên quan đến Song Diện Phật, mà thù hận giữa tôi và Song Diện Phật đã đến mức không chết không thôi.