Nhờ cậu sinh viên y khoa là Trần Mặc này, tôi đã nhận được rất nhiều thông tin nhất định về bệnh bạch cầu. Thứ bệnh bạch huyết này là một dạng ung thư, tỷ lệ tử vong cao tới 50%, xếp thứ sáu trong các chứng ung thư.
Cái chết của Cố Đồng Đồng chính là vì bệnh bạch cầu, vết máu lốm đốm trên quần áo cô cũng là của bệnh nhân bị bạch cầu lưu lại.
“Khi bệnh nhân bạch cầu bị thương, miệng vết thương sẽ rất khó lành, bởi vì máu của bản thân họ bị bạch biến; số lượng tiểu cầu giảm mạnh, số lượng bạch cầu tăng vọt, lưu lại dấu vết như vậy trên quần áo cũng không phải điều ngoài ý muốn.” Trần Mặc suy nghĩ một hồi, lại bổ sung: “Vết thương trên tay bệnh nhân có thể xuất hiện từ vài tiếng trước.”
“Vẻ ngoài của bệnh nhân có khác gì với người bình thường không?” Tôi nghi ngờ rằng, tất cả những điều này là do gã nhà văn giở trò, thầm nhớ lại những đặc thù về vẻ ngoài của gã.
“Không có gì khác biệt.” Trần Mặc lắc đầu, trả lại mảnh vải cho tôi.